Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 863




Chương 863

“Tôi sẽ cho cô nếm thử cảm giác sống không bằng chết.”

Sau khi Phạm Hoàng Anh buông lời tàn nhẫn xong thì không thèm nhìn cô ta một cái, đẩy cửa rời đi.

Hà Thanh thất thần ngồi xổm xuống đất.

Nước mắt mà cô ta vẫn luôn kìm nén, cuối cùng cũng chảy ra.

Chỉ lúc không có người ở bên cạnh, cô ta mới cho phép mình thể hiện ra sự yếu ớt….

Hà Thanh rất đau khổ, nhưng lại không thể làm gì.

Cô ta thực sự muốn trở nên nổi bật, muốn phong quang vô hạn, mặc dù đã trả một cái giá đắt cho chuyện này, nhưng cô ta thà chịu sỉ nhục chứ không muốn giống như trước đây, hèn mọn cầu xin người khác….

Đợi cô ta khóc đủ rồi, cô ta mới từ dưới đất bò lên.

Hà Thanh sẽ không để cho người ngoài nhìn thấy bộ dáng chật vật yếu ớt của mình, hôm nay là lễ đính hôn của cô ta, cô ta là nhân vật chính, mặc kệ người khác ở sau lưng nói xấu cô ta như thế nào, nhưng trông thấy cô ta còn không phải nở nụ cười kính cẩn để lấy lòng sao?

Hà Thanh trang điểm lại ở phòng nghỉ, hoàn toàn không nhìn ra dấu vết đau khổ nào.

Cô ta ngẩng cằm lên, đi về phía đại sảnh,

Phạm Hoàng Anh không biết là đã chạy đi chỗ nào rồi, mặc dù quan hệ của hai người bọn họ rất kém, nhưng ở trước mặt người khác thì vẫn phải có dáng vẻ nên có.

Ngay khi cô ta đang tìm kiếm bóng dáng của Phạm Hoàng Anh, trong lúc vô tình cô ta lại nhìn thấy bàn ăn của Nguyễn Khánh Linh.

Lúc này, người phụ nữ kia đang nhíu mày, bất mãn nhìn Phạm Nhật Minh.

“Em không ăn rau cải xôi.”

Nguyễn Khánh Linh kháng nghị, cô ghét nhất là rau cải xôi, ghét đến trình độ cứ cái gì giống rau cải xôi là cô đều ghét, vì sợ sẽ ăn nhầm phải rau cải xôi.

“Vậy ăn rau xanh.”

Phạm Nhật Minh lại gắp rau xanh cho cô, kết quả là Nguyễn Khánh Linh vẫn nhíu mày, cô lắc đầu: “Em không muốn ăn.”

Lúc này, người đàn ông nhíu mày, trên mặt không có một chút dấu vết nào là tức giận, nhưng ánh mắt của anh rõ ràng có chút nguy hiểm, anh lại dỗ dành cô: “Ăn nhiều rau xanh mới tốt cho sức khỏe, ngoan, ăn một miếng.”

“….. Được rồi.”

Nguyễn Khánh Linh nhìn ánh mắt của người đàn ông, không thể làm gì hơn ngoài đồng ý.

Ăn thì ăn, dù sao Phạm Nhật Minh cũng muốn tốt cho cô, hơn nữa Nguyễn Khánh Linh tin tưởng, cho dù bây giờ cô không ăn thì người đàn ông kia chắc chắn sẽ có biện pháp khiến cô phải ăn… Cho bằng bây giờ cô trung thực ăn luôn cho rồi.

Thấy Nguyễn Khánh Linh nghe lời như vậy, Phạm Nhật Minh nở ra nụ cười thỏa mãn.

Anh sờ đầu người phụ nữ, chọn lấy một chút hoa quả đưa tới bên miệng cô.

Nguyễn Khánh Linh không có cảm giác gì, rất tự nhiên há mồm ăn, cảnh tượng hai người thân mật ấm áp này khiến Hà Thanh khó mà kìm nén được sự ghen tị trong lòng.