Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 773




Chương 773

Ngay lúc Trần Hữu Nghị chuẩn bị đẩy cửa mà vào, cắt ngang bọn họ thì một cuộc điện thoại gọi tới.

Cái tên Phạm Nhật Minh nhảy lên trên màn hình điện thoại, anh ta siết chặt nắm tay, gân xanh trên trán nổi lên, nhưng anh ta vẫn nhịn xúc động xuống, nhận nghe điện thoại.

Âm thanh bên kia đầu dây điện thoại có chút ồn ào, dường như còn có tiếng người đang kêu gào thảm thiết.

Trần Hữu Nghị không khỏi nhíu mày.

“Nhật Minh, bên chỗ anh sao vậy?”

Qua một lát, sau khi Trần Hữu Nghị lại nghe thấy âm thanh nắm đấm đánh lên trên da thịt ở đầu dây bên kia, giọng nói của Phạm Nhật Minh mới truyền đến, giọng điệu của anh rất trầm rất thấp, giống như đang kiềm nén lửa giận.

“Bây giờ cậu lập tức đến Tập đoàn Bảo Thắng ký một hợp đồng, bên này tôi đang bị vài người cuốn lấy, không chạy qua được.”

“Được, anh ở đâu?”

Phạm Nhật Minh nhanh chóng báo một cái địa chỉ, sau đó liền cúp điện thoại.

Trần Hữu Nghị lại nhìn thoáng qua trong phòng bệnh, thấy Thẩm Lăng thế mà lại còn ôm lấy Lăng Huyền, lửa giận của anh ta càng tràn đầy hơn, nhưng so với chuyện của Phạm Nhật Minh, anh ta phẫn nộ mà đấm một nhát vào bức tường trước mặt, sau đó nhanh chóng rời đi.

Tiếng động đấm lên tường của anh ta rất lớn, trực tiếp kinh động đến người ở bên trong.

Bọn họ cũng không hẹn mà cùng nhìn về phía cửa.

Lúc này, Lăng Huyền nhân cơ hội mà lui ra từ trong ngực người đàn ông, sau đó đi về phía cửa, vừa đi vừa nói: “Tôi đi xem xem bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.”

Cô ấy đi ra ngoài cửa, nhô đầu ra nhìn nhìn, kết quả liền thấy một bóng dáng cao lớn màu đen, biến mất ở cuối hành lang.

Là anh ta sao?

Đột nhiên Lăng Huyền có chút thấp thỏm.

Chẳng lẽ là anh ta đã nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi Thẩm Lăng cầu hôn cô ấy rồi? Cho nên mới tức giận rời đi?

Vốn sáng sớm hôm nay, Phạm Nhật Minh đã hẹn trước với một công ty, qua đó ký hợp đồng.

Hơn nữa, chủ tịch của đối phương, là một người cực kỳ ghét người đến muộn, cho nên, sáng sớm hôm nay, Phạm Nhật Minh còn cố ý đi qua đó trước nửa tiếng.

Ai ngờ, đi được nửa đường, xe của anh đã bị một đám người chặn lại.

Bởi vì vùng này là khu vực bị phá bỏ và dời đi nơi khác, cho nên trên cơ bản không có người ở đây.

Xe của Phạm Nhật Minh bị chặn lại, tất nhiên anh phải xuống xe.

Đại khái đối phương có năm sáu người, bộ dạng đều hung thần ác sát, trên tay mỗi một người còn đều cầm theo cây gậy sắt, hùng hổ mà kéo gậy gộc nhào đến muốn đánh anh.

Từ nhỏ Phạm Nhật Minh đã luyện võ, tuy trong đó anh có vài năm chân bị tàn tật mà không có luyện, nhưng sau khi chân khỏe lên, lại bởi vì mối thù giết bố giết mẹ, cảnh này khiến cho tâm tính trong anh càng thêm cứng cỏi, cũng càng thêm chịu khó luyện tập.

Lúc ấy huấn luận viên của anh là ở trong đội tuyển quốc gia đã về hưu, ông ta đối với Phạm Nhật Minh là khen không dứt miệng, nói thẳng ra muốn để cho anh tiến vào đội tuyển quốc gia, chỉ có điều Phạm Nhật Minh lại luôn không chịu đồng ý.