Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 752




Chương 752

Nhưng Nguyễn Khánh Linh lại đỏ mặt đẩy ra, cô nói: “Đã muộn lắm rồi, nếu anh ngày mai còn muốn đi làm thì hôm nay bỏ qua.”

Nhưng Phạm Nhật Minh làm sao nhẫn nhịn được? Anh cúi đầu ở bên tai cô thì thầm nói: “Cục cưng, anh bị người ta hạ thuốc, bây giờ cả người khô nóng khó chịu muốn chết. Em không tính giúp chồng em một chút sao?”

“Hạ thuốc sao?”

Nguyễn Khánh Linh kinh ngạc, từ trong lồng ngực của người đàn ông ngẩng đầu lên muốn hỏi chuyện anh, lại bị anh bịt miệng bằng một nụ hôn, rất nhanh anh đã áp cơ thể lên người cô, tiếp tục chuyện vừa rồi bị dang dở.

Cuối cùng Phạm Nhật Minh cũng áp chế được dục hỏa trong người, dục vọng cũng không còn mãnh liệt như vậy nữa, anh không có tiếp tục với cô, ngược lại là ôm lấy cô gái nhỏ đang thở gấp liên tục vào lòng, vừa cười vừa trêu chọc cô.

“Xem ra sau này anh phải giám sát việc tập thể dục của em thật tốt mới được, tổ chất thân thể như thế này, sao có thể tiếp nhận được anh? Hử?”

“Anh lại ăn nói lung tung rồi.”

Nguyễn Khánh Linh bịt hai tai lại, không muốn tiếp tục nghe anh nói nhảm.

Mỗi lần xong chuyện, Phạm Nhật Minh đều sẽ bày ra vẻ mặt ghét bỏ thể lực của cô không theo kịp.

Nguyễn Khánh Linh mới không nghĩ thể lực của chính mình có vấn đề, ngược lại là Phạm Nhật Minh, là do sức lực của anh quá mức khỏe mạnh, làm gì có người đàn ông bình thường nào sung mãn giống anh như vậy.

Vừa nghĩ tới đây, hai bên tai cô không nhịn được mà đỏ lên, Khánh Linh vội vàng đình chỉ ngay cái ý nghĩ này trong lòng.

Nguyễn Khánh Linh muốn nói sang chuyện khác, lại nhớ tới vừa rồi Phạm Nhật Minh có nói anh bị người khác hạ thuốc, vì thế cô lập tức hỏi: “Lúc này anh nói anh bị hạ thuốc phải không? Đã xảy ra chuyện gì vậy?

Không phải anh đi bàn bạc công việc với người ta sao? Đang yên đang lành tự dưng bị người hạ thuốc là như thế nào?

Vẻ mặt của Phạm Nhật Minh sâu xa một chút.

Anh nói: “Là Ôn Thục Nhi bỏ thuốc anh.”

“Ôn Thục Nhi? Là nữ thư ký của anh sao?”

Nguyễn Khánh Linh giật mình: “Sao anh biết?”

“Trong ly nước mà cô ta đưa cho anh đã bị bỏ thuốc, anh uống một ngụm, rồi đổi với ly nước của cô ta, cô ta uống hết cả ly nước, sau đó buổi tối lại chạy sang phòng anh, anh cảm thấy không thích hợp nên chạy ra ngoài.”

Phạm Nhật Minh kể lại đơn giản chuyện xảy ra lúc đó.

Nguyễn Khánh Linh lại nhớ đến người phụ nữ cô đã gặp ở cửa công ty, thật không ngờ, nhìn cô ta trong trẻo lạnh lùng như vậy mà lại dùng thủ đoạn đê tiện như thế này.

Nhưng Nguyễn Khánh Linh nghĩ đến một vấn đề khác: “Nếu như cô ta uống thuốc kích thích rồi, hơn nữa còn uống nhiều như vậy, ai sẽ giúp cô ta… Khụ khụ, giúp cô ta giải thuốc?”

Phạm Nhật Minh mới uống có một chút xíu thôi mà vừa rồi đã muốn cô nhiều như vậy, vậy Ôn Thục Nhi kia uống nhiều như thế, chẳng phải càng nguy hiểm hơn sao?

Lúc này, Nguyễn Khánh Linh chỉ nhìn thấy vẻ mặt thản nhiên của Phạm Nhật Minh, không bận tâm chút nào.