Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 732




Chương 732

Cô ta cũng tận dụng điều này để có thể chuẩn bị cùng lúc nhiều dự phòng trong và ngoài nước. Đối với Phạm Nhật Minh, cô ta nhất định phải thắng.

Ôn Thục Nhi không tin, cô ta đã cố gắng hết sức, người đàn ông này có thể thoát được khỏi lòng bàn tay của cô ta.

Ngoài ra, mục đích của ông cụ Phạm để cô ta đến bên cạnh Phạm Nhật Minh rất rõ ràng. Mặc dù biết Phạm Nhật Minh đã có vợ nhưng Ôn Thục Nhi lại không hề để tâm. Thậm chí cô ta còn không biết về mối quan hệ vợ chồng của Phạm Nhật Minh, bởi vì hai người họ rất kín tiếng và không có tin tức gì về chuyện này.

Vì thế Ôn Thục Nhi đương nhiên nghĩ rằng Phạm Nhật Minh và vợ anh có thể chỉ là đám cưới do gia đình sắp xếp, nhưng thật ra họ không có tình cảm gì nên rất dễ chia tay.

Nguyễn Khánh Linh nói chuyện với tổng biên tập. Hai người không chỉ nói chuyện, uống trà chiều mà còn ăn tối cùng nhau.

Thực ra hai người đã nói chuyện xong từ sớm, nhưng tổng biên tập lại có nhã ý mời cô dùng cơm, vì vậy hai người cùng nhau đi.

Trước tiên là từ phố ăn vặt, sau đó đi đến nhà hàng Tây.

Tổng biên tập thực sự rất thích ăn uống, còn Nguyễn Khánh Linh cũng rất tham ăn. Nhưng cô vốn ăn rất ít, không ăn được nhiều, nhưng nhìn thấy tổng biên tập ăn uống ngon miệng, cô vô tình ăn nhiều hơn bình thường, cuối cùng lại khiến bụng khó chịu.

Sau khi hai người tạm biệt, Nguyễn Khánh Linh gọi cho Phạm Nhật Minh nói cho anh biết địa chỉ mình đang đứng. Chẳng mấy chốc, Phạm Nhật Minh đã đến cửa của nhà hàng.

Nguyễn Khánh Linh có chút kinh ngạc, sao anh lại đến nhanh như vậy?

Khi Phạm Nhật Minh xuống xe, anh nhìn thấy cô gái nhỏ, một tay đặt trên bụng, tay còn lại đỡ eo, như thể cô đã ăn rất no nê.

“A anh tới nhanh quá.”

Nguyễn Khánh Linh nhìn thấy anh, trên môi liền nở nụ cười.

Phạm Nhật Minh khẽ động lòng, vội vàng sải bước đi tới, ôm lấy cô: “Ăn tối với tổng biên tập à?”

“Vâng, siêu nhiều.”

Có anh đứng bên cạnh, Nguyễn Khánh Linh thoải mái dựa vào anh, lười biếng nói: “Hôm nay tổng biên tập dặn dò rất nhiều, gắp cho em nhiều đồ ăn ngon. Nhìn bụng em no căng rồi này.”

Nguyễn Khánh Linh cầm tay anh đặt lên bụng của mình.

Phạm Nhật Minh cảm nhận được lòng bàn tay mềm mại của cô chạm vào. Trái tim anh lập tức mềm ra, phiền muộn mà hôm nay ông nội mang đến cho anh đã nhẹ nhõm đi rất nhiều.

Anh thích thú bóp khuôn mặt của cô, sau đó chậm rãi dắt cô đi ra ngoài.

“Biết em không thể ăn được nhiều như vậy, nhưng em lại còn ăn, heo con.”

Nguyễn Khánh Linh có chút ngượng ngùng, cũng thấy có chút buồn cười khi thấy anh nói đùa.

Cô đánh nhẹ cho anh mấy cái rồi bật cười.

Vốn dĩ Nguyễn Khánh Linh tưởng Phạm Nhật Minh sẽ lái xe về nhà, ai biết cô còn chưa kịp lên xe, Phạm Nhật Minh đã ôm cô, rẽ vào một góc, hai người đi vào lề đường.

“Anh không về à?”

Nguyễn Khánh Linh khó hiểu, ngẩng đầu hỏi anh.

Lúc này, anh nhìn cô, khóe mắt mang theo ý cười, có chút trêu tức cô.