Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 71




Chương 71

Sau khi Phạm Nhật Minh đến, nhất định phải bảo anh ta đối xử tốt với mình.

Trong khi Trần Hữu Nghị đang suy nghĩ về điều đó, Nguyễn Khánh Linh nói: “Tôi sẽ trở về ký túc xá của trường trước, thu dọn mọi thứ tôi đặt ở đó, sau đó gặp giáo viên hướng dẫn và một vài người bạn.”

Cô không nghĩ nhiều về sự lo lắng đột ngột của Trần Hữu Nghị, trực tiếp nói chuyện với cậu ta về sự sắp xếp của ngày hôm nay.

“Ừm, sắp trở lại Việt Nam rồi, phải cùng bạn bè tổ chức một buổi liên hoan chứ.”

Trần Hữu Nghị mỉm cười và gật đầu, bày tỏ sự hiểu biết của mình.

Sau khi tạm biệt cậu ta một lần nữa, Nguyễn Khánh Linh bước ra khỏi biệt thự, cô đã nhìn thấy một chiếc xe rất quen thuộc.

Đó là Lê Tuấn.

Lê Tuấn dựa người vào xe, ánh nắng ban mai chiếu vào người anh, dịu dàng và nhẹ nhàng.

“Anh Lê Tuấn…. sao anh lại ở đây?”

Nguyễn Khánh Linh không hiểu làm thế nào Lê Tuấn lại xuất hiện bên ngoài biệt thự một cách trùng hợp như vậy.

“Em đi học à?”

“Vâng.” Nguyễn Khánh Linh không chút suy nghĩ đã gật đầu.

“Anh muốn đến thăm trường học của em, vì vậy anh có thể đi cùng em đến đó được không?” Lê Tuấn giải thích với một nụ cười, anh ta đã mở cửa xe bên và ra hiệu cho Nguyễn Khánh Linh bước lên xe.

Nguyễn Khánh Linh không lên xe và cô lắc đầu từ chối.

“Không cần đâu anh Lê Tuấn.” Khánh Linh nhìn Lê Tuấn và cô nói: “Thật ra, anh không cần dành sự đặc biệt như thế này cho em.”

Một lúc sau, Lê Tuấn lên tiếng, nụ cười trên mặt vẫn rất dịu dàng: “Khánh Linh, có một giáo sư trong trường của em, hóa ra là giáo viên của anh, anh sẽ cùng em ghé qua thăm một thể .”

Anh lại mời: “Khánh Linh, lên xe đi, chúng ta lên đường.”

Đúng lúc này, phía sau hai người đột nhiên vang lên tiếng động cơ.

Một chiếc Bugatti Veyron xuất hiện, với màu đen tuyền và thân xe nhẵn nhụi sang trọng, thể hiện một sự quyền quý của chủ nhân.

Cánh cửa xe mở ra, người đàn ông chân dài bước ra trước, sau đó khuôn mặt tuấn tú và rắn rỏi hiện ra.

Người đó là Phạm Nhật Minh!

Lúc này, đôi môi mỏng của anh ta hơi mím lại, xương quai hàm gân lên lạnh lùng lộ rõ vẻ độc đoán.

“Phạm Nhật Minh, sao anh cũng ở đây?”

Nguyễn Khánh Linh nhìn thấy anh ta đột nhiên xuất hiện, đầu óc cô như sụp đổ, chỉ biết ngây ngốc hỏi vậy.

Phạm Nhật Minh nhìn cô với giọng điệu bình tĩnh: “Công ty tôi có việc ở đây.”

Nghe vậy, Nguyễn Khánh Linh sửng sốt, cô lại liếc nhìn Lê Tuấn, không khỏi thở dài: “Thật trùng hợp.” Hai người gần đây làm ăn rất nhiều.

Rõ ràng, sự xuất hiện của Phạm Nhật Minh đã khiến cho cảm giác khủng hoảng của Lê Tuấn nổi lên. Anh ta hơi quay sang bên cạnh, như để chặn tầm nhìn của Nguyễn Khánh Linh, anh ta nói: “Khánh Linh, em nên đi học đi, anh sẽ đưa em đi cùng.”

Không nói tới bản thân Nguyễn Khánh Linh cũng định từ chối, trước ánh mắt lạnh lùng của Phạm Nhật Minh cũng không dám đồng ý.