Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 614




Chương 614

Vừa nói, Tiêu Hùng vừa thở dài một hơi: “Thật ra thì, lúc ấy sau khi Nguyễn Khánh Nga đón lấy Tập đoàn nhà họ Nguyễn, tôi đã có một loại dự cảm, tiền đồ của Tập đoàn nhà họ Nguyễn rơi vào khó khăn và bế tắc, quả nhiên, không tới một tháng, cô ta đã phá hủy toàn bộ cả Tập đoàn nhà họ Nguyễn…”

Mặc dù Tiêu Hùng có sự cảm kích đối với ơn tri ngộ của Nguyễn Mạnh Cường, nhưng mà, đối với con gái Nguyễn Khánh Nga của ông ta, Tiêu Hùng thật sự là không thể nói ra được bất kỳ sự cảm kích hay là tâm lý thừa nhận nào.

Bình thường, anh ta cũng rất không thích cách đối nhân xử thế của Nguyễn Khánh Nga.

Nguyễn Khánh Linh không nghĩ tới có thể nghe được những lời này từ trong miệng của Tiêu Hùng, cô suy nghĩ trong chốc lát, sau đó hỏi: “Xem ra, anh biết được rất rõ ràng đối với kết cấu kinh doanh và những nhân viên lúc ban đầu của Tập đoàn nhà họ Nguyễn?”

Lúc này, Tiêu Hùng có chút không được tự nhiên cười mà gật đầu: “Ừ, cũng gần như là vậy, bởi vì lúc ấy Nguyễn Mạnh Cường đưa tôi tới nơi này, tôi đã bắt đầu làm từ tầng cơ sở làm lên, cũng đã làm việc ở trong Công ty trong một khoảng thời gian khá dài, đồng nghiệp còn có rất nhiều các loại nghiệp vụ, tất cả đều rất quen thuộc.”

Lúc này, trong mắt của Nguyễn Khánh Linh dâng lên một tia hy vọng, cô nói: “Tiêu Hùng, vẫn may mà còn có anh ở đây, sự phát triển ngày sau của Công ty rất cần phải có những nhân tài giống như anh vậy.”

Được Nguyễn Khánh Linh như vậy khen, Tiêu Hùng càng cảm thấy ngượng ngùng.

Tiêu Hùng cười nói: “Không có gì, tôi cũng không muốn khiến cho Tập đoàn nhà họ Nguyễn cứ như vậy mà tàn lụi… Chỉ cần có điều gì mà tôi có thể giúp đỡ, cô cứ việc mở miệng là được.”

“Được.”

Nguyễn Khánh Linh cười nhìn Tiêu Hùng, hy vọng trong lòng của đột nhiên bắt đầu lan rộng ra.

Có lẽ, có người đàn ông này trợ giúp, công việc sau này của cô cũng sẽ không gian khổ đến nỗi như vậy.

Bởi vì thời gian còn sớm, cho nên Tiêu Hùng bắt đầu giới thiệu cho Nguyễn Khánh Linh biết về những dự án kinh doanh mà trước đó Công ty vẫn đang tiến hành, còn có một số ngành chủ yếu đồng thời là cả người phụ trách của từng mảng.

Nghe xong những thứ này, Nguyễn Khánh Linh như có điều suy nghĩ.

Nguyễn Khánh Linh đột nhiên hỏi: “Tiêu Hùng, nếu như Công ty muốn tiếp tục phát triển, anh cảm thấy phải nên làm như thế nào mới được?”

Tiêu Hùng suy nghĩ một lúc rồi đề nghị: “Trước đây chúng ta còn có một dây chuyền sản xuất túi xách, không thì bắt đầu từ ngành công nghiệp này, từng chút một kéo doanh nghiệp trở lại đúng hướng, sau đó mới tiếp tục phát triển các dự án khác?”

Nguyễn Khánh Linh cảm thấy việc này rất khả thi, cô gật đầu.

Tiêu Hùng tiếp tục: “Chỉ có điều, hiện giờ để khởi động dây chuyền sản xuất này, chắc chắn cần phải có vốn nước ngoài, nếu không tất cả mọi thứ coi như trống rỗng.”

“Về việc này anh cứ yên tâm, tập đoàn họ Phạm sẽ rót vốn cho chúng ta.”

Nguyễn Khánh Linh cam kết nói.

Tập đoàn nhà họ Phạm là doanh nghiệp mà Phạm Nhật Minh dùng để thu mua  lại một nhà máy ở nước ngoài thuộc sở hữu của tập đoàn họ Nguyễn, Tiêu Hằng cũng biết việc này, thế nhưng, anh ta vẫn còn chút hoài nghi, hỏi: “Tập đoàn đó sở dĩ mua lại chúng ta, là để có thể tiếp tục phát triển dây chuyền sản xuất của họ, tức là làm tăng cường thêm sức mạnh của nhà họ Nguyễn rồi? Họ đâu có được nhiều cơ hội khi bơm tiền vào cho chúng ta …”

Tiêu Hùng suy đoán.

Một giây sau, lời mà Nguyễn Khánh Linh nói ra trong nháy mắt khiến anh ta kinh ngạc không thôi.

“Tập đoàn nhà họ Phạm sẽ bơm tiền cho chúng ta, tổng giám đốc bên đó là chồng của tôi.”