Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 575




Chương 575

Giám đốc cũng không có giấu diếm, nói thẳng: “Phó chủ tịch của tập đoàn nhà họ Phạm.”

“Phạm Nhật Minh?”

Nguyễn Khánh Nga hết sức kinh hãi, cô ta vô ý quay đầu nhìn thoáng qua Nguyễn Khánh Linh, nhưng lúc này Nguyễn Khánh Linh cũng có chút ngốc, không nghĩ đến cái cửa hàng cô hiện tại đang đi dạo này là của Phạm Nhật Minh.

Song cô cũng không giật mình như vậy, kể từ sau khi biết Phạm Nhật Minh là người thần bí, cô liền biết thân phận của Phạm Nhật Minh, khẳng định không có nhìn đơn giản như vậy, mà việc công ty này là Phạm Nhật Minh mở, Nguyễn Khánh Linh cũng có thể tiếp nhận.

Nguyễn Khánh Nga càng tức giận, bên cạnh đó cũng cảm thấy có hơi ghen tị!

Vì sao! Vì sao lại là Nguyễn Khánh Linh?

Thì ra, Phạm Nhật Minh không chỉ có dáng dấp đẹp trai như vậy, mà hơn nữa anh còn lâu mới có sự vô dụng được biểu hiện ra ngoài như kia, trước kia, cô ta còn có thể bởi vì địa vị của Phạm Nhật Minh ở nhà học Phạm mà tự an ủi mình.

Nhưng hiện tại, người đàn ông kia thế mà có tiền như vậy…

Nguyễn Khánh Nga cảm giác mình ghen ghét đến sắp điên rồi.

Cuối cùng, Nguyễn Khánh Nga chỉ có thể chán nản mà rời đi.

Lăng Huyền càng thêm hưng phấn, cô ấy kéo Nguyễn Khánh Linh đi dạo phố, nói đùa với cô: “Khánh Linh, cậu phải bảo chồng cậu cho tớ một cái thẻ thành viên VIP thôi! Như thế sau này tớ sẽ tới cái cửa hàng này mỗi ngày!”

Nguyễn Khánh Linh bị cô ấy chọc cười.

Hai người đi dạo rất lâu, ăn cơm tối xong mới lưu luyến không rời mà tách ra.

Về đến nhà, Phạm Nhật Minh đã nghe nói chuyện xảy ra ở cửa hàng.

Trước kia bởi vì cảm thấy không cần thiết, cho nên mới không tận lực biểu hiện rõ thân phận của mình, nhưng hiện tại, anh có người cần bảo vệ, cũng phải làm chỗ dựa cho cô, cho nên dù coi như bị bại lộ bối cảnh cũng không có trở ngại gì.

Nguyễn Khánh Linh trông thấy Phạm Nhật Minh, hai mắt của cô lập tức tỏa ánh sáng, đưa đồ vật trong tay cho người làm, sau đó hấp tấp chạy đến bên cạnh anh, kích động hỏi: “Phạm Nhật Minh, rốt cuộc anh có bao nhiêu tài sản thế? Hôm nay chúng ta đi đến cái cửa hàng kia, thế mà do anh mở, anh có phải còn có rất nhiều của cải trong tối mà không cho em biết đúng không?”

Phạm Nhật Minh không biết cô kích động như thế làm gì, có thể là đang có ý định quỷ quái gì đó.

Anh không  trả lời, thản nhiên nhìn cô một cái, tiếp tục bình tĩnh xem tài liệu của mình.

Nhưng Nguyễn Khánh Linh trông thấy bộ dạng này của anh, càng thêm kích động, cô dứt khoát ngồi đến bên cạnh Phạm Nhật Minh, bỗng nhiên tỉnh ngộ nói: “Bây giờ anh đang xử lý mấy việc của chỗ sản nghiệp giấu kín kia à? Đáng lẽ lúc trước em nên nhìn ra mới phải chứ!”

Phạm Nhật Minh chỉ là phó chủ tịch của tập đoàn nhà họ Phạm nhưng ngày nào cũng bận rộn như thế, chắc chắn là đang ngấm ngầm xử lý những việc khác.

Phạm Nhật Minh mặt không đổi sắc nhìn cô một cái, buông tài liệu xuống, anh vuốt vuốt ấn đường, hỏi: “Em muốn biết nhiều như vậy để làm gì?”

Nguyễn Khánh Linh trả lời rất tùy ý: “Chỉ là tò mò thôi.”

Cô nháy nháy mắt, giống như là đột nhiên nghĩ đến cái gì, hỏi: “Vậy trước đó anh không nói ra, có phải muốn gạt chú của anh không, cuối cùng giải quyết tận gốc ông ta à?”