Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 563




Chương 563

Hà Thanh nhìn người phụ nữ vẫn còn hoàn hảo không có một chút tổn hao gì xuất hiện ở trước mắt của chính mình, sắc mặt của Nguyễn Khánh Linh vẫn tốt như thường lệ, một màn bắt cóc giam nhốt mà cô ta phải hao tổn tâm trí để bày ra kia, thậm chí còn không thể làm hao tổn được phân nửa sự xinh đẹp của cô.

Ngược lại bởi vì sự trả thù của Phạm Nhật Minh đối với Hàn Văn Trịnh, sau khi anh hung hăng mắng cho cô ta một trận thì cũng đã hoàn toàn cho cô ta vào trong danh sách đen, nói cách khác, từ đây cô ta cũng đã bị mất đi một trợ thủ mạnh.

Mà hết thảy những thứ đó, cũng là bởi vì người phụ nữ đang đứng trước mắt này!

Nhưng mà Nguyễn Khánh Linh lại vẫn được sống trong những ngày tháng dễ chịu đến như vậy!

Điều này làm sao có thể khiến cho Hà Thanh không oán hận?

Nguyễn Khánh Linh bị ngăn lại, cô ngước mắt lên nhìn hai người đang ngăn cản ở trước mặt của chính mình, không lên tiếng.

Lúc này, Hà Thanh dẫn đầu cười, lên tiếng chào hỏi trước: “Khánh Linh, thật là trùng hợp nhỉ, em tới Công ty làm gì thế?”

Cô ta bày ra dáng vẻ lơ đãng hỏi.

Sắc mặt của Nguyễn Khánh Linh rất là lạnh nhạt: “Đưa tập tài liệu đến cho Phạm Nhật Minh.”

Đột nhiên, Hà Thanh lại bật cười một tiếng, mặc dù âm thanh phát ra vẫn rất dịu dàng, nhưng mà nghe xong lại có chút gì đó chói tai: “Chị còn tưởng rằng là Trợ lý của Nhật Minh quay trở lại rồi thì em cũng không cần phải tiếp tục làm những chuyện này nữa, không nghĩ tới, bây giờ em vậy mà lại vẫn còn đang làm những thứ này đấy…”

Vừa nói, cô ta lại vừa đưa tay lên che miệng, nhẹ giọng cười rộ lên.

Tiếp đó, Hà Thanh liếc mắt nhìn về phía kẻ nịnh hót đứng ở đằng sau của cô ta, hai người nhìn nhau, sau đó nụ cười của cả hai lại đồng loạt trở nên lớn hơn.’

Hà Thanh thì vẫn còn khá bình thường, ngược lại là cái kẻ nịnh hót đi theo sau lưng của cô ta kia, thật sự là rất quá đáng, trong lúc cười rộ lên cũng hoàn toàn không hề che giấu sự giễu cợt ở trong mắt của cô ta.

Hơn nữa quá đáng hơn là, kẻ nịnh hót đi theo kia, thậm chí còn lên tiếng cười nhạo Nguyễn Khánh Linh.

“Thì ra đường đường là người vợ tiếng tăm lừng lẫy của Phó chủ tịch, chẳng qua cũng chỉ là một Trợ lý nho nhỏ chuyên đi đưa tài liệu mà thôi, còn không bằng Phó trưởng phòng của chúng tôi, có thể đi cùng với Phó chủ tịch ra nước ngoài tham gia triển lãm.”

Tham gia triển lãm? Ra nước ngoài?

Nguyễn Khánh Linh không biết cô ta đang nói gì.

Lúc này, Hà Thanh lại rất tinh tế quan sát được, sau khi cô ta nhìn thấy ở nơi đáy mắt của Nguyễn Khánh Linh hiện lên nghi ngờ thì cũng giống như là phát hiện ra được một lục địa mới vậy, càng lúc càng cảm thấy phấn khởi, che miệng kinh ngạc hỏi: “Khánh Linh, nhìn vẻ mặt này của em thì, sẽ không phải là em vẫn còn chưa được biết chuyện Nhật Minh phải đi Đan Mạch công tác đấy chứ chứ?”

Nguyễn Khánh Linh mím môi, không lên tiếng.

Lúc này, Hà Thanh thật sự cảm thấy có chút thú vị.

Phạm Nhật Minh muốn ra nước ngoài công tác, nhưng mà anh lại không hề thông báo cho Nguyễn Khánh Linh biết?

Chẳng lẽ, bây giờ Phạm Nhật Minh đã không còn hứng thú gì đối với người đàn bà này nữa rồi? Nghĩ tới đây, Hà Thanh đột nhiên trở nên kích động, cô ta càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này là có thể, bằng không, làm sao mà anh lại để cho Nguyễn Khánh Linh làm những loại truyện giống như là đi đưa tài liệu thế này được?