Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 458




Chương 458

Hà San chậm rãi vào phòng vệ sinh tắm rửa, thay một chiếc đầm xinh đẹp gợi cảm, bởi vì phòng tập thể dục có phòng dành cho trang điểm, cho nên khi cô ta từ phòng tập thể dục bước ra, thì đã hồi phục trở lại dáng vẻ rạng rỡ sáng lạn như ban đầu.

“Đi nào, đi theo tôi đi xem người mới.”

Hà San liếc nhìn cô gái bám đuôi ở phía sau mình một cái, sau đó cũng không đợi cô ta trả lời, mà nhấc đôi giày cao gót, õng ẹo cái eo thon đi về phía khu A.

Lúc này, Đường Hiểu Thần đã kêu trợ lý đi về, cô đang thu dọn vali.

Lúc này, Nguyễn Khánh Linh đã cho trợ lý trở về, còn cô đang ở trong phòng thu xếp đồ đạc.

Cô vừa mới chuẩn bị xong đồ đạc, khi đang chuẩn bị ngồi xuống pha một ấm trà cho mình, thì cửa phòng đột nhiên có tiếng gõ rất vang dội.

“Bùm bùm bùm.”

Tiếng gõ cửa lớn đến mức màng nhĩ của Nguyễn Khánh Linh bị chấn động đến rung lên, cô vội vàng đặt tách trà xuống, bước tới mở cửa.

Mở cửa phòng, Nguyễn Khánh Linh nhìn người tới, đó là một phụ nữ, chiều cao và vóc dáng đều không tệ, nhìn trông cũng khá xinh đẹp.

Lúc nãy, chắc hẳn chính là người này gõ cửa nhỉ?

Nguyễn Khánh Linh suy đoán, tuy rằng vừa rồi cô cảm thấy không vui vì hành vi bất lịch sự của người này, nhưng cô vẫn lễ phép hỏi: “Xin chào, có chuyện gì vậy?”

Đúng ngay lúc này, người phụ nữ đó bất chợt bị đẩy ra ngoài, thay vào đó là một người phụ nữ khác xuất hiện trước mặt cô.

Đó là một người phụ nữ có mái tóc màu vàng kim được làm xoăn gợn sóng lọn to, trang điểm diêm dúa loè loẹt, thân mặc một chiếc váy ren màu đen ôm body ngang hông. Cô ta rất cao, đặc biệt là đôi chân còn đi đôi giày cao gót tận mười hai xăng ti mét.

Chẳng qua là biểu cảm trên gương mặt của người phụ nữ đó, lại khiến Nguyễn Khánh Linh cảm thấy rất khó chịu.

Màu son môi của cô ta rất đậm, hai bên khóe môi nhếch lên trên cao, nhất thời khiến Nguyễn Khánh Linh liên tưởng đến hình ảnh bà mẹ kế của Bạch Tuyết.

Lúc này, người phụ nữ đó cũng đang tỉ mỉ quan sát Nguyễn Khánh Linh.

Cô ta không thể không thừa nhận rằng ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy cô, Hà San quả thật cảm thấy bị hớp hồn, nhưng có quá nhiều phụ nữ xinh đẹp trong làng giải trí, những người phụ nữ ngã xuống, rồi đến người sau tiếp bước cũng quá nhiều đi, nhưng cuối cùng còn không phải đều bị cô ta đánh bại hay sao? Chỉ với một cô bé vừa mới vào nghề này còn có thể làm được gì chứ.

Nghĩ đến đây, Hà San liền làm bộ như rất thân thiện nói: “Cô bé, trước đây tôi chưa từng gặp qua cô nhỉ, cô là người mới tới đây sao?”

“Ừ.”

Nguyễn Khánh Linh gật đầu, trong tiềm thức của cô không muốn cùng người phụ nữ này giao tiếp quá nhiều.

Thế nhưng Hà San lại không nghĩ như vậy, cô ta chủ động bước về phía trước nắm lấy tay Nguyễn Khánh Linh, móng tay sắc nhọn từng chút từng chút vuốt ve lấy mu bàn tay trắng nõn của cô, như thể đang ám chỉ tư tưởng tâm lý cho cô.

Nguyễn Khánh Linh muốn rút tay về, nhưng lại cảm thấy có chút đột ngột.

Hà San cười nhìn cô trong chốc lát, khi thấy người phụ nữ không có ý định lên tiếng, cô ta không nhanh không chậm bắt nói, chỉ là trong giọng nói cũng khó tránh khỏi có chút lạnh lùng.