Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 344




Chương 344

Sau khi tháo được gánh nặng ban đầu, rõ ràng Nguyễn Khánh Linh cũng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Bây giờ trong lòng cô chỉ nghĩ, đúng là theo ý kiến của Phạm Nhật Minh là tốt nhất, sau khi cô và anh Phi nói chuyện thì quan hệ của bọn cô vẫn như trước đây.

Xem ra buổi tối lúc ăn cơm với Phạm Nhật Minh, cô phải chân thành cảm ơn anh mới được.

Hồ Phi trả lời điện thoại xong thì đứng dậy chào tạm biệt Nguyễn Khánh Linh.

Trước khi hai người rời đi, Nguyễn Khánh Linh đột nhiên kéo áo Hồ Phi lại, vẻ mặt của cô rất nghiêm túc, ánh mắt trong suốt, cô nói: “Anh Phi, sau này chúng ta là bạn bè, nếu anh có chuyện gì, chỉ cần tôi giúp được, thì nhất định tôi sẽ hết sức giúp đỡ anh.”

Hồ Phi nghe vậy thì cảm thấy rất cảm động, anh ấy gật đầu nói: “Được, tôi cũng vậy.”

Sau khi hai người tách ra, Nguyễn Khánh Linh nhìn bóng lưng của Hồ Phi càng ngày càng xa, nụ cười vẫn còn trên mặt cô, kể cả khi cô gọi điện cho Hách Huy Hoàng, giọng nói của cô cũng tràn đầy ý cười.

“Xin chào, tôi là Nguyễn Khánh Linh.”

Sau khi đầu dây bên kia được kết nối, Nguyễn Khánh Linh do dự hỏi: “Anh…còn nhớ tôi không?”

Ở đầu dây bên kia, Hách Huy Hoàng dường như còn cười một tiếng nói: “Tất nhiên là tôi nhớ, cô Linh, cô đã lựa chọn xong chưa?”

“Ừm, tôi quyết định ký hợp đồng với công ty của anh.”

“Được rồi, vậy ngày mai chúng ta sẽ gặp mặt nhau để nói chuyện cụ thể, mười giờ sáng mai, chúng ta sẽ trực tiếp gặp mặt nói chuyện ở văn phòng tổng giám đốc của giải trí Big Fish, sau khi cô đến đây, trợ lý của tôi sẽ tiếp đón cô.”

“Vâng.”

Nguyễn Khánh Linh đồng ý.

Trước khi tắt điện thoại, Hách Huy Hoàng cười nói: “Cô Linh, trước khi ký hợp đồng, tôi muốn nói với cô một câu, hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ.”

“Được, hợp tác vui vẻ.”

Sau khi cúp điện thoại, Nguyễn Khánh Linh cảm thấy cả người thoải mái hơn rất nhiều.

Cuối cùng cô cũng xử lý xong hai hai chuyện này, quan hệ của cô với Hồ Phi sẽ không đổ vỡ vì chuyện cô đầu nhập vào giải trí Big Fish, mà cô cũng đã thương lượng xong thời gian ký hợp đồng với Hách Huy Hoàng ở bên kia.

Đêm qua cô rất lo lắng về hai chuyện này, cuối cùng chiều hôm nay cô cũng đã giải quyết xong hết rồi.

Nguyễn Khánh Linh nhìn xung quanh một lần, bây giờ cô thậm chí còn muốn hét lớn lên một tiếng.

Chẳng qua xung quanh có rất nhiều người đi qua đi lại, cô lúng túng sờ mũi một cái rồi quyết định bỏ suy nghĩ đó đi.

Nhưng mà, cô không trực tiếp đi về nhà, dù sao thì bây giờ vẫn còn sớm, Phạm Nhật Minh sẽ không về nhà sớm như vậy. Dù bây giờ cô có về thì ở nhà cũng không có việc gì để làm, cho nên cô sẽ đi dạo mua sắm một chút, đợi đến khi Phạm Nhật Minh về nhà.

Nguyễn Khánh Linh đi vào một trung tâm thương mại.

Cô đi ngang qua cửa hàng quần áo, không có hứng thú với nó lắm, nhưng lúc đi ngang qua một hiệu sách, cô lại không nhịn được bước vào bên trong để xem một chút.

Hiệu sách này mới được mở bên trong trung tâm thương mại, tại vì lần trước cô vào trung tâm thương mại, cô không nhìn thấy nó.

Sau khi bước vào hiệu sách, cô phát hiện trong hiệu không chỉ có sách mà còn có cả văn phòng phẩm.

Nhìn cây bút máy ở đằng kia, Nguyễn Khánh Linh đột nhiên nhớ ra cô cần phải mua một cây bút máy.