Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 211




Chương 211

Hai người ngồi trong quán cà phê với nhau, cùng trò chuyện về những chuyện đã xảy ra trong thời gian qua. Sau đó, cả hai lại dắt tay nhau đi ăn trưa và ăn tối.

Cho đến khi trời đã tối muộn, Nguyễn Khánh Linh gọi cho Phạm Nhật Minh đến đón. Khi chia tay, cả hai người đều có chút không nỡ nhưng cuối cùng cũng phải cười hẹn ngày mai gặp lại.

Phạm Nhật Minh nhìn cô gái tràn ngập vẻ vui sướng, tâm trạng anh cũng trở nên tươi sáng rất nhiều.

Anh khởi động xe, hỏi cô: “Bạn em nói gì?”

Nguyễn Khánh Linh gật đầu, đáp: “Cô ấy đồng ý.”

Phạm Nhật Minh “Ừ” một tiếng rồi lái xe về nhà.

Sở dĩ Trần Hữu Nghị và Giang Đức quay lại là vì họ có việc trong nước cần phải giải quyết, tạm thời trở về Việt Nam một thời gian.

Phạm Nhật Minh kể cho họ nghe về chuyện suối nước nóng, hai người đều vui vẻ đồng ý.

Ngày hôm sau, ba người Phạm Nhật Minh, Nguyễn Khánh Linh và Lăng Huyền đến suối nước nóng trước, sau đó thì Trần Hữu Nghị và Giang Đức cũng xuất hiện ngay sau đó.

Đây là lần đầu tiên Lăng Huyền nhìn thấy hai người đàn ông này. Khi họ đi tới, mắt cô ấy lập tức sáng lên, trong lòng có chút kinh ngạc và tán thưởng.

Hai người đàn ông này trông thật điển trai làm sao.

Người bên trái mặc một bộ quần áo giản dị, dáng người cao dong dỏng, môi nở nụ cười nhàn nhạt, sống mũi cao thẳng trông rất đẹp trai.

So với người đàn ông bên trái, khí chất của người đàn ông bên phải lại trái ngược hoàn toàn. Anh ta mặc áo sơ mi trắng và quần âu đen làm tôn lên đôi chân dài, da anh rất trắng và dường như không có lông mày, thế nhưng, trông anh ta không hề nữ tính một chút nào.

Ồ… không tệ.

Lăng Huyền hài lòng nhìn hai người này.

Khi Trần Hữu Nghị và Giang Đức nhìn thấy ba người, bọn họ mỉm cười chào hỏi: “Đến sớm như vậy sao?”

Nguyễn Khánh Linh cảm thấy rất thân thiết với Trần Hữu Nghị và Giang Đức, cô gật đầu. Ngay sau đó, Phạm Nhật Minh giới thiệu hai người với Lăng Huyền.

“Đây là Trần Hữu Nghị, người điều hành công ty đứng đầu ở nước Anh.” Phạm Nhật Minh chỉ người đàn ông bên trái, sau đó anh lại chỉ vào người đàn ông bên phải, nói tiếp: “Đây là Giang Đức, điều hành một bệnh viện tư nhân ở nước ta, gia đình anh ấy là một gia đình có truyền thống y học.”

Trước khi Phạm Nhật Minh quay sang giới thiệu mình, Lăng Huyền đã nhiệt tình bước lên tự giới thiệu: “Xin chào, tôi tên là Lăng Huyền. Tôi vừa tốt nghiệp đại học và đang được mời làm giảng viên trở về nước giảng dạy.”

Lăng Huyền nghe những lời Phạm Nhật Minh nói, cảm giác nghề nghiệp của họ thật sự rất phù hợp với khí chất này, đặc biệt là Giang Đức, đây là lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy anh ta, thế nhưng anh ta mang đến cảm giác của một người bác sĩ, một sự xa cách mơ hồ. Người tên Trần Hữu Nghị có vẻ thân thiện hơn, trong lòng Lăng Huyền ngầm so sánh cả hai người họ.

Sau khi năm người đã tụ hội đông đủ, họ cùng nhau khởi hành đến suối nước nóng.

Suối nước nóng nằm trong khu nghỉ dưỡng. Điều kì lạ là tuy họ đang đi vào trong rừng nhưng nhiệt độ không hề giảm xuống, ngược lại, khi vừa bước chân vào khu nghỉ dưỡng đã có một làn khói nóng tỏa ra, ấm áp và vô cùng thoải mái.

Cuộc vui lần này còn chưa bắt đầu nhưng trong lòng Nguyễn Khánh Linh đã có rất nhiều dự cảm tốt đẹp.

Khi họ bước vào, người quản lý phụ trách khu vực này lập tức ra đón họ. Người quản lý đã được thông báo trước rằng nhóm người này là bạn của của tịch.

Đầu tiên, ông ta dẫn bọn họ đi chọn nơi ở.