Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 190




Chương 190

Đương nhiên, không ai giải đáp những câu hỏi của cô.

Nguyễn Khánh Linh đang đứng bên giường, cô nhìn anh, dù là đang say rượu nhưng trông anh chẳng có gì khác lạ, chẳng qua là ánh mắt không sắc lạnh bằng khi tỉnh táo.

Đương nhiên, Phạm Nhật Minh cũng đang nhìn chằm chằm Nguyễn Khánh Linh.

Hai người nhìn nhau một lúc, Nguyễn Khánh Linh nhìn vào con ngươi đen của anh, cô đột nhiên cảm thấy Phạm Nhật Minh vừa dịu dàng vừa tốt, anh không nói lời nào, chỉ yên lặng nhìn cô.

Nguyễn Khánh Linh tràn đầy lòng trắc ẩn và tình mẫu tử, vừa hay Phạm Nhật Minh chạm vào điểm yếu trong tim cô.

Cô thở dài, sau đó giúp người đàn ông trên giường cởi giày rồi lại bắt đầu cởi quần áo cho anh.

Quên đi, dù sao cứ coi anh như một đứa trẻ lên ba, hiện tại anh còn chưa tỉnh, cô không cần quan tâm nhiều như vậy.

Nguyễn Khánh Linh cởi áo sơ mi của Phạm Nhật Minh, bên trong anh còn mặc một chiếc áo len cổ lọ màu đen. Vì vậy, cô không cởi nó ra nữa. Lúc cúi xuống định cởi thắt lưng anh, mặt cô đỏ bừng, đột nhiên anh giữ lấy eo cô rồi kéo xuống thật mạnh.

Cô giật mình rồi ngã vào vòng tay của người đàn ông.

Nguyễn Khánh Linh vừa kinh ngạc vừa xấu hổ, cô đang định ngẩng đầu chất vấn thì đột nhiên đối diện với đôi mắt đen sâu như đại dương anh, mênh mông như muốn hút cô vào trong đó.

Nguyễn Khánh Linh không biết lúc này anh say hay tỉnh, nhưng sự tiếp xúc thân mật giữa hai người khiến trái tim cô run lên.

“Anh … anh làm gì vậy? Buông tôi ra…”

Nguyễn Khánh Linh bắt đầu giãy giụa.

Tuy nhiên, sự cố gắng của cô dường như đã gây ra phiền toái cho Phạm Nhật Minh, anh khẽ cau mày, rồi thì thầm với cô: “Đừng làm ồn nữa, tôi đi ngủ đây.”

Đừng làm ồn nữa? Anh bảo cô đừng làm ồn nữa sao?

Nhưng rõ ràng anh đang ôm cô vào lòng, ôm cô thế này thì làm sao mà ngủ được!

Trái tim Nguyễn Khánh Linh như sắp sụp đổ, cô lọt thỏm trong vòng tay anh, tuy rằng nhiệt độ cơ thể ấm áp của anh khiến cô cảm thấy dễ chịu, nhưng cô không muốn ngủ với anh!

Cô định nói gì đó, nhưng Phạm Nhật Minh đã nhắm mắt lại, hàng mi mảnh mai phủ bóng dưới mắt anh.

Nguyễn Khánh Linh sững sờ, cảm thấy vừa tức vừa buồn cười.

Anh cứ ôm cô thế mà ngủ?

Nguyễn Khánh Linh cựa quậy, nhưng sau đó cô cảm thấy cánh tay mạnh mẽ của anh siết chặt cô hơn.

Cô không có lựa chọn nào khác ngoài việc chịu thua anh.

Vì hai người đang ở rất gần nên cô mở mắt ra và nhìn người đàn ông đang ôm mình, cô liếc qua hàng lông mày ưa nhìn, chiếc mũi cao và hốc mắt hơi trũng của anh, rồi nhìn xuống môi anh.

Hình dáng môi của anh ấy là hình chữ M ưa nhìn, không to không nhỏ, không mỏng không dày, màu môi nhạt, giống như con người của anh, anh luôn thích nhìn người ta bằng ánh mắt hờ hững như vậy.

Trong đầu Nguyễn Khánh Linh đột nhiên nghĩ đến ngày đó, khi cô ở trong văn phòng, Phạm Nhật Minh bất ngờ hôn cô…

Mặt cô ngay lập tức nóng ran lên.