Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1866




Chương 1866

“Thật không hổ là con gái của nghệ sĩ dương cầm có tiếng, quả nhiên đàn tốt hơn rất nhiều so với người bình thường.”

“Đúng thế, mợ chủ Phạm này thật đúng là ưu tú, tuổi còn trẻ mà đã có trình độ đàn dương cầm như thế, chắc chắn sau này càng giỏi giang hơn, nói không chừng còn có thể trò giỏi hơn thầy ấy chứ.”

“Hơn nữa, chẳng lẽ các bà không phát hiện ra à, rõ ràng cô ấy có thể dựa vào mặt nhưng lại ăn nhờ thực lực, đây mới là điều khiến người ta khâm phục nhất, khó trách người ưu tú như chủ tịch Minh lại cưng chiều cô ấy như vậy.”

“…”

Âm thanh khen ngợi của mọi người hầu như là nói ra không hề che giấu, mà những lời này cũng bị Diệp Trúc Sương nghe thấy không sót chữ nào.

Vốn dĩ cô ta đã xấu hổ và giận giữ không thôi, những lời này lại càng chọc giận cô ta.

Đã đến nước này, người hiểu chuyện đều sẽ từ bỏ đúng lúc, nhưng Diệp Trúc Sương lại thẹn quá hóa giận, hôm nay cô ta quyết tâm phải khiến Nguyễn Khánh Linh bẽ mặt, nếu không cô ta không thể nào nuốt trôi cục tức này!

Ngay tại lúc Nguyễn Khánh Linh muốn xuống sân khấu, Diệp Trúc Sương lại gọi cô lại: “Mợ chủ.”

Nguyễn Khánh Linh vừa nghe thấy cô ta gọi mình là cô đã biết người phụ nữ này lại không cam lòng.

Có điều cô cũng không trực tiếp rời đi, mà là hơi dừng bước, nhìn Diệp Trúc Sương và hỏi: “Cô còn có việc gì không?”

Có một phút chốc, Nguyễn Khánh Linh cảm thấy tầm mắt của đối phương hình như là dừng ở trên bụng cô?

Rất nhanh Diệp Trúc Sương đã mở miệng: “Vừa rồi không thấy cô khiêu vũ, nếu như kỹ năng đàn của mợ chủ đã tốt như vậy, so tài nhảy múa chắc cũng không thành vấn đề nhỉ? Tôi muốn so tài một chút với mợ chủ, hy vọng cô có thể nể mặt.”

Nghe vậy, Nguyễn Khánh Linh không khỏi nhíu mày.

Cô ta nói như vậy, nếu mà cô không đồng ý thì chính là đang xem thường cô ta? Nhưng rõ ràng người phụ nữ này biết cô đang mang thai, cô ta vì muốn thắng cô mà không tiếc chọn một phương thức có khả năng sẽ làm tổn thương đến con cô.

Dù tính tình Nguyễn Khánh Linh có tốt thì lúc này cũng có chút giận.

Đương nhiên, Phạm Nhật Minh ở dưới sân khấu cũng nhìn ra rắp tâm của Diệp Trúc Sương, ánh mắt của anh bỗng dưng tối sầm lại, có thêm mấy phần sát khí, ánh mắt nhìn Diệp Trúc Sương tựa như hận không thể đốt cháy cô ta.

Cô ta không chỉ muốn hại người phụ nữ của anh, còn muốn hại con anh!

Phạm Nhật Minh đang định lên tiếng, nhưng lại có một giọng nữ nhanh hơn anh.

“Cô còn biết xấu hổ không?” Lúc này Lãnh Nhược Giai đang đứng ở bên sân khấu, cho nên cô ta vừa lên tiếng đã lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Mà cô ta không có chút ngại ngùng nào, nhấc váy đi lên sân khấu.

Vừa nãy khi Lãnh Nhược Giai nhìn thấy Vân Minh Nguyệt giới thiệu Diệp Trúc Sương, cô ta đã biết quan hệ giữa hai người rồi.

Hơn nữa nhìn những chuyện vừa rồi, Lãnh Nhược Giai xem như đã biết Vân Minh Nguyệt này là cùng một phe với Diệp Trúc Sương, người phụ nữ kia đang giúp đỡ Diệp Trúc Sương cướp đàn ông đây mà.