Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1567




Chương 1567

Theo lời người đàn ông tự thuật, trong đầu Nguyễn Khánh Linh cũng có hình ảnh.

Cô có thể tưởng tượng, vẻ mặt Phạm Nhật Minh lạnh lùng tách cô gái ra, để mặc cô ta té lăn trên đất.

Tuy rằng lúc này cười người khác thì hơi quá, thế nhưng không thể phủ nhận tâm trạng sa sút của Nguyễn Khánh Linh đã khá hơn nhiều.

Cô lại nghĩ tới một việc, sưng mặt lên nói: “Mới vừa rồi anh còn khen cô ta đẹp đấy!”

Phạm Nhật Minh nhìn cô, thần tình trong mắt đều trào ra, anh gần như là lập tức nói: “Cô ta không bằng em, tất cả cô gái đều không bằng em.”

Nghe được Phạm Nhật Minh nói, vẻ mặt Nguyễn Khánh Linh không kìm được mà cong lên, tâm tình sa sút cũng bay mất.

Cuối cùng cô nở nụ cười, đấm nhẹ lên ngực anh, uy hiếp: “Sau này nếu như anh còn đùa em như vậy, em sẽ… Em sẽ không để ý tới anh nữa!”

“Được.”

Phạm Nhật Minh thở phào nhẹ nhõm, lúc này quả đấm của cô gái rơi vào bộ ngực anh, giống như là mưa rơi, làm cho anh thấy ngứa ngáy, anh cười, một tay bắt lấy hai tay cô cầm trong tay, càng làm Nguyễn Khánh Linh đổ vào trong ngực mình.

Hình ảnh hai người ôm nhau ở chung với nhau, đặc biệt nóng bỏng ngọt ngào.

Thế nhưng, một màn ấm áp như vậy, rơi vào trong mắt Lãnh Nhược Giai thì không phải là chuyện như vậy.

Vừa rồi cô ta ở cửa, cũng đã được nhìn Phạm Nhật Minh cưng chìu Nguyễn Khánh Linh, cô gái vốn đã đố kị đến phát cuồng, mặc dù lúc mới bắt đầu cô ta càng không ngừng tự nói với mình, không nên đi nhìn anh, không nên đi nhìn anh.

Nhưng ánh mắt của cô ta giống như không bị khống chế, vẫn liếc về phía bọn họ.

Kết quả thấy hai người ngọt ngào hạnh phúc, cô ta lại tức giận gần chết, lòng bàn tay đều bị móng tay của mình cho ghim thành dấu đỏ.

Lãnh Hàn Vũ thấy em gái như vậy, đã không chỉ một lần mà thở dài ở trong lòng.

Cùng lúc đó, bất mãn của anh ta với Phạm Nhật Minh, cũng từ từ tăng.

Ở trong mắt Lãnh Hàn Vũ, chỉ cần chuyện làm cho em gái của anh ta mất hứng thì hẳn là toàn bộ đều phải vì thế mà trả giá thật lớn!

Trong mắt anh ta lóe hàn quang, nhiệt độ trên người chợt giảm.

Rất nhanh, hội đấu giá đã bắt đầu.

Người chủ trì ở trên bục lên tiếng giới thiệu.

Phạm Nhật Minh cúi đầu nhìn cô gái nhỏ trong ngực một chút, trong lòng suy nghĩ cô không thích xài tiền bậy bạ, quần áo bình thường và đồ linh tinh đều là anh mua cho cô, chính cô chưa bao giờ sẽ chủ động nói.

Lúc này đây chắc chắn cũng tiếc dùng tiền mua vật đấu giá này.

Đã như vậy thì anh chủ động lấy là được.

Phạm Nhật Minh cầm biển đấu giá trong tay đưa cho Nguyễn Khánh Linh nói: “Đợi lát nữa anh muốn mua cái gì, lúc giá bắt đầu, em nâng biển giúp anh là được rồi.”

“Ồ, được.”

Nguyễn Khánh Linh vui vẻ đồng ý, dù sao cũng cô cũng là nhàn rỗi buồn chán, cứ xem lát nữa người đàn ông muốn mua cái gì như vậy cũng tốt.

Cô thật tò mò.