Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1543




Chương 1543

Nhiệt độ trên người Phạm Nhật Minh cực cao, ánh mắt anh cực nóng mà nhìn cô gái trong ngực.

Lúc này, anh đã đặt Nguyễn Khánh Linh ở dưới thân, nhưng anh vẫn chống hai tay ở hai bên gò má của cô lên, cẩn thận tách ra không đè lên bụng của cô.

Nguyễn Khánh Linh biết, người đàn ông chắc chắn đã nhìn thấy trả lời kia của mình, cho nên mới đột nhiên như vậy.

Nhưng mà, có lẽ là bởi vì cô và Phạm Nhật Minh dựa vào thật sự là quá gần, cô cảm giác nhiệt độ thân thể mình cũng rất nhanh tăng lên.

Một khuôn mặt nhỏ xinh trong nháy mắt đỏ bừng.

Nguyễn Khánh Linh cảm giác hô hấp của người đàn ông nặng hơn chút.

Cô còn chưa có động tác, môi đã bị hôn thật sâu, cô có thể cảm thấy trong nháy mắt hơi thở mát lạnh của Phạm Nhật Minh lan tràn ở trong khoang miệng mình.

Tuy rằng động tác của anh có vẻ hơi vội vàng nhưng lại dịu dàng không gì sánh được.

Rất nhanh, Nguyễn Khánh Linh đã rơi vào sự dịu dàng dưới sự luân phiên tiến công của người đàn ông.

Bàn tay nhỏ bé của cô không tự chủ đặt lên bờ vai của anh, mà lúc này, nụ hôn của Phạm Nhật Minh cũng bắt đầu dần dần dời xuống, hôn một chút qua cằm, xương quai xanh của cô…

Anh dùng hàm răng cắn mở cổ áo của cô, tiếp tục hôn lên da thịt tuyết trắng non mềm.

Cảm giác đã lâu làm cho Phạm Nhật Minh càng phát ra hưng phấn, tất cả dây thần kinh của anh dường như cũng căng lên, chỉ chờ khoảnh khắc được thả ra sau cùng kia.

Nguyễn Khánh Linh cũng vậy, bị động tác lần này của anh trêu chọc như lọt vào trong sương mù, hai mắt mê ly, cả người mềm nhũn.

Mãi đến khi cô bị lột sạch sẽ, cảm giác trên người mát mẻ mới hoàn toàn kéo lý trí của cô tỉnh lại.

“Không được…”

Giọng nói của cô lúc này cũng có chút khó khăn, mang theo khàn khàn.

Động tác phản kháng của cô rất nhỏ, so với dục vọng thiêu đốt của Phạm Nhật Minh lúc này hoàn toàn không đáng giá nhắc tới.

Mắt thấy động tác của người đàn ông gần đến, Nguyễn Khánh Linh dùng hết sức để cho mình vứt ra từ vòng xoáy dục vọng, lực chống cự trên tay cô hơi mạnh chút, thân thể cũng vặn vẹo theo nói: “Hiện tại…Còn không được.”

Phạm Nhật Minh dục cầu bất mãn, thế nhưng Nguyễn Khánh Linh từ chối, anh không thể làm gì khác hơn là nhịn xuống không cử động nữa, chỉ thở dốc, hơi bất mãn nói: “Không phải là đã ba tháng á?”

“Chưa, còn hai tuần nữa cơ.”

Lúc này, hai tay Nguyễn Khánh Linh che ở trước ngực của mình, ngay cả hai tai đều đỏ rực lên.

“…”

Nghe vậy, trong nháy mắt Phạm Nhật Minh cảm thấy toàn thân như là có đầy sâu đang bò, cả người khó chịu, người đàn ông dục cầu bất mãn giống như ngưới muốn sống mà không thể, muốn chết không xong.

Trong lòng Phạm Nhật Minh đột nhiên dâng lên một cỗ tà hỏa, anh rất muốn để Nguyễn Khánh Linh giống như lần trước ở bệnh viện, giúp anh hạ hỏa như vậy.

Thế nhưng lại nghĩ đến lần kia qua đi, cô cũng bởi vậy mà ồn ào giận dỗi, hiển nhiên là cô không thích làm như vậy.

Cho nên, Phạm Nhật Minh không thể làm gì khác hơn là tự mình nín dục hỏa sắp đốt người, từ trên người cô gái đứng lên, kéo chăn đắp lên cho cô, anh vội vã nói một câu: “Anh đi thư phòng trước, em nghỉ ngơi sớm một chút.”