Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1518




Chương 1518

Anh đã biểu hiện rõ ràng như vậy rồi, nếu cô còn không nói hợp ý anh, chỉ sợ người đàn ông này sẽ xù lông ngay…

Nghe thấy tiếng cười trong veo của cô, sự khó chịu vừa nãy của Phạm Nhật Minh dần bị thay thế bằng sự buồn bực.

Có phải vừa nãy anh lại trúng phép khích tướng của cô nàng này rồi không?

Có điều anh vẫn bị câu nói “thích anh nhất” sau cùng của Nguyễn Khánh Linh hơi trêu chọc một chút.

Phạm Nhật Minh nghiêng mắt, khẽ hôn lên trán Nguyễn Khánh Linh, ánh mắt vẫn cưng chiều như cũ.

Cô vẫn còn trẻ con, cho dù trong bụng đã có em bé nhưng vẫn không thay đổi được tính tình ham chơi nghịch ngợm. Nhưng cũng chính vì như vậy nên hai người mới bù trừ được tính cách cho nhau.

Nếu không có cô, có lẽ ngày tháng hiện giờ của anh sẽ cực kỳ nặng nề, không chút gợn sóng nào,

Mà tất cả những thứ hiện giờ là vì Nguyễn Khánh Linh xuất hiện, cô xuất hiện trong cuộc đời tối tăm chết chóc của anh như một tia sáng, đồng thời cũng là sự cứu rỗi, cứu rỗi anh khỏi những năm tháng âm u trầm trọng đó.

Kể từ ngày đó, Nguyễn Khánh Linh vẫn luôn bận rộn chuyện đấu thầu, mặc dù buổi tối cô vẫn về đúng giờ để cùng ăn cơm với Phạm Nhật Minh, nhưng anh vẫn có thể nhận ra sắc mặt của cô không được tốt.

Lúc trước vất vả mãi trên người cô mới có được chút thịt, mà qua mấy ngày đã gầy như cũ rồi.

Nhìn Nguyễn Khánh Linh vừa bận rộn chuyện công ty, đến tối còn phải về viện điều dưỡng chăm sóc mình, Phạm Nhật Minh đau lòng muốn chết.

Đã rất nhiều lần anh muốn nói với Nguyễn Khánh Linh rằng, thật ra cô không liều liều mạng như vậy, vì cuối cùng dự án này vẫn sẽ thuộc về DR mà thôi. Nhưng mỗi lần thấy cô nói về chuyện tiến triển ở công ty với mình với vẻ mặt hớn hở, anh lại không muốn dập tắt ánh sáng trong mắt của cô, anh muốn bảo vệ ước mơ của cô.

Cuối cùng Phạm Nhật Minh cũng không nói những lời kia với Nguyễn Khánh Linh, việc duy nhất anh có thể làm được là giúp đỡ cô hết sức mình…

Qua hơn nửa tháng sau, cuối cùng vết thương trên lưng Phạm Nhật Minh cũng đã hồi phục hoàn toàn. Chú Hùng đã đến viện điều dưỡng từ sớm tinh mơ để thu dọn đồ đạc cho Phạm Nhật Minh, sau đó lái xe chở hai người bọn họ về nhà.

Cuối cùng cũng đã về đến nhà, Nguyễn Khánh Linh cảm thấy tâm trạng của mình cũng được thả lỏng không ít.

Cô hít thở sâu một hơi, ngồi trên sô pha cùng Phạm Nhật Minh. Lúc này cô lại nhớ đến bố mình đang dưỡng bệnh ở Thụy Sĩ, thời gian này cô mải chăm sóc Phạm Nhật Minh và xử lý việc trong công ty, rất ít khi liên lạc với Mia.

Hình như lần cuối cùng Nguyễn Khánh Linh nói chuyện với cô ấy đã là hai tuần trước.

Lần này chuyện của Phạm Nhật Minh đã xong, Nguyễn Khánh Linh lập tức gọi điện thoại liên lạc với Mia.

“Mia, dạo này bệnh tình của ba sao rồi?” Nguyễn Khánh Linh hỏi.

“Khá tốt, tốt hơn nhiều so với hồi còn ở trong nước. Có lẽ là do về đến Thụy Sĩ nên tâm trạng của bố cũng tốt hơn.”

Mia cười đáp, bệnh tình của Steve chuyển biến tốt đẹp, coi như là một niềm vui ngoài ý muốn, nên hiện giờ tâm trạng của Mia cũng khá tốt.

Nhưng sau khi nhìn thấy người đàn ông đang đi xuống cầu thang, nụ cười trên mặt của Mia cũng dần bị thu lại.