Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1503




Chương 1503

Tưởng Vinh Hoa nhíu mày lại một cách kín đáo, nhưng cũng nhanh chóng giãn mày ra, trên mặt mỉm cười nhìn về phía Nguyễn Khánh Linh, nói: “Chủ tịch Nguyễn, không biết cô còn có vấn đề gì?”

Lúc này, Nguyễn Khánh Linh đứng dậy khỏi vị trí chủ tọa, tầm mắt của cô đảo qua chỗ Lisa như có như không, đồng thời liếc cả quản lý thị trường.

“Cũng không hẳn là vấn đề, tôi chỉ có hai kiến nghị.”

“Mời nói.”Tên miền mới của bên mình là Truyen3.one. Cả nhà truy cập vào đọc để ủng hộ chúng mình có động lực ra chương mới nhé!

Lúc Tưởng Vinh Hoa nói ra câu này, trong lòng cũng không nhịn được mà âm thầm trào phúng.

Một con bé mới đến như cô, chẳng hiểu cái gì, thì có thể đưa ra được kiến nghị mang tính xây dựng nào chứ?

Trên thực tế thì trừ Amber ra, tất cả mọi người ở đây đều nhìn Nguyễn Khánh Linh bằng ánh mắt rất khinh thường. Dù sao thì mặc dù cô có địa vị, nhưng thực tế lại không có lời nói trong công ty.

Chỉ cần không có thực quyền, không có công trạng, không có năng lực, thì cho dù Nguyễn Khánh Linh có xinh đẹp đến đâu, những người này cũng không xem trọng cô được.

Đây cũng là lý do mà khi Nguyễn Khánh Linh tuyên bố muốn nói hai việc, vẻ mặt của mọi người đều không nghiêm túc, thậm chí còn có một số người vẫn cúi đầu thu dọn đồ đạc, hi vọng Nguyễn Khánh Linh nói nhanh lên để bọn họ được về cho nhanh.

Hoàn toàn không có một chút tôn trọng nào đối với Nguyễn Khánh Linh.

Nhưng Nguyễn Khánh Linh cũng không quá để ý mấy chuyện này, ngay giây phút cô đứng dậy khỏi vị trí, trong đầu cô lập tức nghĩ tới Phạm Nhật Minh.

Cô đang tự hỏi, nếu anh mà gặp được tình huống thế này thì anh sẽ làm gì?

Anh sẽ tiếp tục nhịn xuống, coi như không nhìn thấy những sai lầm này, hay là sẽ nói thẳng ra trước mặt bọn họ?

Hành vi của cô đã cho cô đáp án của chính mình.

Lúc này trong tiềm thức của cô như có Phạm Nhật Minh, ngay cả cô cũng không biết được là lúc cô mở miệng nói chuyện, cô nói năng rất có khí phách, nhiễm một chút sự thông minh trầm ổn của người đàn ông này.

Cô nói chậm rãi: “Chuyện đầu tiên, đổi Lisa bằng người khác.”

Nguyễn Khánh Linh vừa nói xong, mọi người đều sửng sốt, đặc biệt là Lisa. Cô ta còn đang không quan tâm mà nghịch tóc của mình thì đột nhiên không kịp phòng ngừa nghe thấy những lời này. Cô ta kinh hãi nên hơi mạnh tay một chút, kết quả là kéo tóc làm đau mình.

Nhưng lúc này cô ta không rảnh để quan tâm sự đau đớn của mình, mà chủ yếu là phẫn nộ.

Cái gì cơ? Cô ta không nghe nhầm chứ? Con bé chẳng biết từ đâu đến này muốn từ bỏ cô ta?

Lisa trợn to mắt, đang định đập bàn đứng dậy thì bị người đàn ông ngồi cạnh giữ chặt.

Cô ta quay sang tức giận trừng quản lý thị trường.

Mặc dù quản lý thị trường cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng ông ta vẫn bảo Lisa tạm thời đừng nóng nảy.

Sau đó quản lý thị trường cũng đứng dậy, gương mặt béo phì nở nụ cười, nói: “Chủ tịch Nguyễn, không phải chúng tôi không muốn nghe kiến nghị của cô, nhưng nếu cô muốn đổi người phát ngôn thì lại liên quan tới quá nhiều vấn đề. Ví dụ như nếu vi phạm hợp đồng thì sẽ phải bồi thường, đó cũng không phải một số tiền nhỏ đâu. Những chuyện này… không phải cô cứ muốn là có thể thay đổi được.”

Nghe những lời này của quản lý thị trường thì như đang đứng ở góc độ của Nguyễn Khánh Linh để giải thích vấn đề cho cô hiểu. Nhưng trên thực tế thì ông ta rất giống với Tưởng Vinh Hoa, vẫn đang mượn cơ hội để trào phúng việc Nguyễn Khánh Linh không biết gì về việc kinh doanh công ty.

Quả nhiên, sau khi nghe quản lý thị trường nói xong, trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa.

Thấy thế, Amber không khỏi nhíu chặt mày lại.