Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1489




Chương 1489

Nguyễn Khánh Linh chỉ cảm thấy đôi mắt đen của người đàn ông như là vực sâu vậy, khiến cô bị hút vào sâu bên trong, cứ như cô đã rơi vào tay giặc, từ nay về sau mãi mãi không có lối thoát.

Đáng lẽ cô nên ngăn cản Phạm Nhật Minh, dù sao bây giờ hai người họ cũng không thể làm chuyện đó… Nhưng mà lúc này cô như bị người đàn ông kia dẫn dắt vậy, muốn phản kháng hay bất cứ hành động ngăn cản nào cũng không làm được.

“Vợ, anh nhịn rất khổ sở.”

Bỗng nhiên giọng nói trầm thấp trêu chọc của người đàn ông vang lên, giọng nói đó là giọng nói khiến người ta dễ yếu lòng nhất.

Nguyễn Khánh Linh làm sao mà chịu được Phạm Nhật Minh như vậy, khi cô nghe thấy anh gọi tiếng “Vợ” kia thì cả người đã mềm nhũn ra, hoàn toàn dựa vào lồng ngực anh.

Phạm Nhật Minh cảm nhận được sự khác thường trên cơ thể của cô gái, lúc cô dựa vào anh, toàn thân đều cảm nhận được một cảm xúc mềm mại, ánh mắt lại càng xuân sắc hơn, khiến cho trán anh giật liên hồi.

Anh cũng không nhịn được nữa, đưa tay nâng cằm cô lên hôn xuống chiếc môi nhỏ nhắn mà mình ngày đêm thương nhớ kia.

Vẫn mềm mại và mát lạnh như vậy, có cảm giác như là trái cây tươi mát, khiến người ta muốn dừng nhưng mà không dừng được.

Một khi đã được nếm thử, làm gì có người đàn ông nào có thể bỏ qua được, tay anh nắm chặt lấy mắt cá chân mảnh khảnh của cô, kéo cô vào sát người mình để hai cơ thể càng sát lại hơn, khiến cô cảm giác được dục vọng của anh lúc này.

Nguyễn Khánh Linh rất nhanh đã bị nụ hôn đầy kỹ thuật của anh hạ gục.

Cùng với những ngón tay đang va chạm trên da thịt của mình, cô không nhịn được khẽ run lên, trong cổ họng như cháy lên ngọn lửa không tên, động tác của người đàn ông tăng thêm, quần áo trên người cô lỏng lẻo như có thể rơi xuống bất cứ lúc nào.

Mà dáng vẻ này của cô lại khiến cho ánh mắt của người đàn ông rực cháy.

Gân xanh trên trán anh nổi lên vô cùng rõ ràng, chỉ cảm thấy ngọn lửa dục vọng trong người đang bùng cháy, hành động hôn như ly nước không thể nào dập tắt được dục vọng của anh…

Bỗng nhiên tay của Nguyễn Khánh Linh đang đặt lên vai của người đàn ông bị nắm chặt.

Tay cô được dời xuống bên dưới.

Dường như Nguyễn Khánh Linh nhận ra được điều gì đó, đôi mắt phủ sương mờ của cô hơi có vẻ tỉnh táo, hai gò má ửng hồng, vô cùng mê người.

Cô muốn rút tay ra khỏi tay của người đàn ông, nhưng mà lúc này sao Phạm Nhật Minh có thể buông ra dễ dàng?

Lúc này anh không thể nào buông tha cho cô gái trong ngực mình như trước.

Trên trán của anh lấm tấm xuất hiện mồ hôi, hơi thở nặng nề, môi mỏng dán lên khóe môi của cô gái, thở dốc nói: “Cục cưng, giúp anh đi, hử?”

Nguyễn Khánh Linh cũng không biết mình bị làm sao, chỉ cần Phạm Nhật Minh dùng giọng nói này để nói chuyện với cô, cả người cô đều tê dại, toàn thân mềm nhũn để mặc anh điều khiển…

Tuy trước đó anh và cô đã làm chuyện này rất nhiều lần, nhưng mà đây là lần đầu cô dùng tay giúp anh…

Gương mặt Nguyễn Khánh Linh  đã đỏ đến mức như có thể cắt ra máu, nhưng mà cô lại không đành lòng nhìn Phạm Nhật Minh nhịn đến nỗi sắp mất mạng như vậy được, cô cũng không rút tay về mà chỉ dùng giọng nói đủ nhỏ để không ai nghe được:

“Nhưng mà… em không biết…”