Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1360




Chương 1360

Hơn nữa, nhà họ Lê và nhà họ Tống còn có quan hệ thông gia, hai bên kết hợp với nhau, nếu nhà họ Lê xảy ra chuyện gì, nhà họ Tống không thể khoanh tay đứng nhìn, nhất định sẽ giúp đỡ, vì vậy nên Nguyễn Khánh Linh luôn không quá để ý tới chuyện của nhà họ Lê.

Nhưng bây giờ xem ra, sự việc có lẽ không phải như vậy.

Nếu đối thủ của nhà họ Lê lần này là nhà họ Lãnh, thì có lẽ vấn đề lại trở nên khó khăn hơn rồi.

Mặc dù nhà họ Lê có giàu có đến đâu thì khi so sánh với thế lực ở phương Bắc lâu năm như nhà họ Lãnh vẫn còn kém hơn một chút.

Phạm Nhật Minh thấy người phụ nữ nhỏ bị kích động đứng dậy, lông mày nhíu lại, kéo cô lại vào lòng, gật đầu nói: “Có thể khẳng định là do Lãnh Hàn Vũ ra tay. Anh ta muốn mở rộng thị trường ở phía nam. Cho nên phải khiến cho các xí nghiệp lớn ở phía nam bị vắt kiệt, vì vậy nhà họ Lê nghiễm nhiên trở thành mục tiêu của nhà nhà họ Lãnh.”

Thực ra, trong chuyện này còn có rất nhiều lợi ích kinh doanh liên quan, nhưng Phạm Nhật Minh biết rõ Nguyễn Khánh Linh sẽ không hiểu, vì vậy nên anh đã cố gắng nói một cách dễ hiểu hơn.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyễn Khánh Linh trở nên nghiêm túc, cô cau mày hỏi: “Nhưng mà, không phải nhà họ Tống và nhà họ Lê là thông gia sao? Tại sao bọn họ lại không giúp nhà họ Lê chứ?”

Phạm Nhật Minh nói: “Trước mắt, nhà họ Tống không hề có suy nghĩ sẽ giúp đỡ nhà họ Lê. Có lẽ là do chuyện của Tống Ngọc và Lê Tuấn đã khiến cho hai bậc bề trên của nhà họ Tống tức giận.”

Phạm Nhật Minh cũng chỉ biết đến đây thôi, còn chuyện gì đã xảy ra giữa Tống Ngọc và Lê Tuấn, anh cũng không hề muốn biết.

Nghe vậy, lông mày của Nguyễn Khánh Linh càng nhíu chặt hơn, vẻ mặt lo lắng, cô lẩm bẩm nói: “Vậy thì phải làm sao bây giờ? Nhà họ Lê sẽ không gặp chuyện gì đâu, đúng không?”

Cứ nghĩ tới những gì mà bà Lê đã đối xử với cô trước đây, trong lòng Nguyễn Khánh Linh lại không khỏi bực bội.

Cô lo lắng rằng nhà họ Lê sẽ phá sản, ông Lê và bà Lê sẽ gặp chuyện gì không may.

Đột nhiên, Nguyễn Khánh Linh nắm lấy cánh tay của người đàn ông, ánh mắt tràn đầy hi vọng nói: “Chồng à, anh nhất định phải giúp đỡ nhà họ Lê. Họ đều là những người rất tốt, không thể để họ gặp phải chuyện gì được.”

Phạm Nhật Minh nhìn cô một lúc, những lời anh muốn nói ra đành nuốt lại vào trong, anh cong môi, gật đầu đáp: “Được.”

Thực ra, dạo gần đây Lãnh Hàn Vũ đã bắt đầu nhắm tới tập đoàn nhà họ Phạm, ưu tiên hàng đầu hiện giờ là phải giải quyết hết các vấn đề của tập đoàn nhà họ Phạm, nhưng cô gái nhỏ của anh đã mở miệng rồi, hơn nữa Phạm Nhật Minh cũng biết rõ, Nguyễn Khánh Linh ở nhà họ Lê từ khi còn bé nên đối với cô nhà họ Lê rất quan trọng.

Có thể, nếu như năm đó không có nhà họ Lê, thì đã không có một cô gái nhỏ tốt bụng và ngây thơ như ngày hôm nay rồi.

Cho nên, vì Nguyễn Khánh Linh, Phạm Nhật Minh đã đồng ý.

Hiện tại ở Đan Mạch đang là ban ngày.

Lê Tuấn vừa mới xuống máy bay, anh ta dựa vào địa chỉ cụ thể mà người họa sĩ kia đưa ra để tìm kiếm.

Anh ta gọi taxi đi đến một khu phố, trước mặt là một ngôi nhà gỗ nhỏ hai tầng, Lê Tuấn bấm chuông cửa, không có ai ra mở cửa, anh ta bấm thêm vài lần nữa, vẫn không có ai xuất hiện.

Người hàng xóm ở kế bên nghe thấy tiếng chuông cửa, bước ra.

“Tìm cô Tống Ngọc sao?”