Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1081




Chương 1081

Cô ta hỏi ra lời này, sắc mặt Phạm Nhật Minh trong nháy mắt thay đổi, người đàn ông trầm giọng, ngữ điệu ngầm hàm chứa cảnh cáo: “Đừng nói lung tung.”

“Em không nói chuyện với anh nha, anh Nhật Minh.” Trên mặt Hà Tử Ngưng mang theo nụ cười có chút đắc ý, sau đó lại nhìn về phía Nguyễn Khánh Linh, tiếp tục nói: “Em đang nói chuyện với chị dâu nhỏ, anh chen miệng vào làm gì?”

Nghe cô nhóc mập mạp này nói chuyện ra vẻ hợp tình hợp lý, Phạm Nhật Minh bị nghẹn miệng không nói nên lời.

Nguyễn Khánh Linh vốn còn thấy Hà Tử Ngưng có chút xa lạ. Nhưng bây giờ, nhìn cô cùng Phạm Nhật Minh cãi nhau, cô bỗng nhiên cảm thấy cô gái này thật gần gũi, cũng cảm thấy tính cách cô ta rất thoải mái, đáng yêu.

Vì thế, cô kể cho ấy chuyện lúc mình gả cho anh.

Ai ngờ, cô nhóc kia nghe nói cô là thay em gái mình gả đi, còn có chút sợ hãi, hỏi: “Vậy lúc chị không sợ sao? Ngay cả kết hôn với không ai biết.”

“Sợ chứ.” Nguyễn Khánh Linh cười nói, sau đó, cô nhìn người đàn ông bên cạnh hơi đen mặt, giọng điệu ôn nhu: “Cho nên bây giờ tôi cảm thấy rất may mắn, vì người lúc đó là anh ấy.”

“Haizz. Đúng là không kịp đề phòng đã bị nhồi cơm chó vào miệng mà.”

Hà Tử Ngưng cười thầm nói.

Nhưng bây giờ, Phạm Nhật Minh lại không có thời gian để phản ứng với cô ta. Sau khi Nguyễn Khánh Linh nói cô ta rất may mắn, tầm mắt của anh ngay lập tức nhìn chăm chú vào đôi má mềm của cô. Nếu không phải vì có Huyền Minh ở đây, anh hận không thể ôm chặt cô vào lòng.

Vì thế, trong mắt Phạm Nhật Minh, Hà Tử Ngưng lập tức càng thêm chướng mắt.

Nhưng mà, cô gái nào đó vẫn không biết gì, đang định nói chuyện. Rốt cuộc cũng chọc tức Tổng giám đốc Phạm này.

Anh nhìn Hà Tử Ngưng, ánh mắt híp lại, hỏi ngược lại: “Cô hâm mộ cái gì? Lần này cô quay lại không phải để kết hôn sao?”

Nghe Phạm Nhật Minh nói, Nguyễn Khánh Linh cũng nhớ ra. Lúc trước anh đã nói với cô, cô gái trước mặt trở về để kết hôn.

Bởi vì thích tính cách của cô ta, cho nên Nguyễn Khánh Linh cũng chủ động nói: “Cô đáng yêu như vậy,  chồng sắp cưới của cô nhất định rất yêu cô nhỉ? Cuộc hôn nhân của cô cũng sẽ rất hạnh phúc.”

Vốn ý của Nguyễn Khánh Linh là ý tốt, muốn chúc phúc cho cô dâu sắp kết hôn. Nhưng mà, cô không ngờ, lời nói của cô vừa dứt, sắc mặt Hà Tử Ngưng khẽ thay đổi, nụ cười cũng không sáng lạn như lúc nãy nữa.

Cô ta giống như còn không tự nhiên lắm, miễn cưỡng giật giật khóe miệng, nói: “Có lẽ thế.”

Nhìn thấy cô gái thay đổi, trong lòng Nguyễn Khánh Linh cảm thấy kỳ lạ, cũng có chút áy náy.

Cô còn tưởng rằng gần đây hai người đang cãi nhau, lời cô nói lúc này nói không đúng lúc lắm. Lúc cô đang chuẩn bị xin lỗi, đã bị Phạm Nhật Minh ngoắc ngón tay.

Cô quay đầu nhìn về phía người đàn ông, chỉ thấy người đàn ông ra hiệu cho cô, không nói chuyện.

Trực giác của Nguyễn Khánh Linh nói cho cô biết chuyện này không đơn giản. Vì thế, cô rất nghe lời không mở miệng nữa.

Tiếp đó, Hà Tử Ngưng giống như là có chuyện tổn thương. Trên mặt vẫn không nở nụ cười, cô ta rơi vào trong suy nghĩ của mình, cũng không chủ động nói chuyện với Nguyễn Khánh Linh.