Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1068




Chương 1068

Cũng may là cô không có việc gì.

Sự lạnh lùng trên mặt của Phạm Nhật Minh đỡ vơi đi không ít, thay vào đó là sự lo lắng và đau lòng cho người phụ nữ này.

Anh ngồi bên giường của cô, đưa bàn tay lớn dán vào cái má của cô một cách nhẹ nhàng, ánh mắt dịu dàng mà tràn đầy sự Nhưng thâm thúy.

Nguyễn Khánh Linh giống như là có thể cảm nhận được sự đụng chạm của người đàn ông, cho nên đầu của cô giật giật, chủ động dán vào lòng bàn tay của người đàn ông, cô lại tìm một tư thế thật thoải mái rồi ngủ thiếp đi.

Phạm Nhật Minh thấp mắt nhìn cô, trong lòng vừa mềm nhũn, lại vừa thấy vui mừng.

Quả nhiên, cô gái nhỏ này vẫn quen với việc dính lấy anh.

Cái tên Mạch Phong Trần phải mau biến đi càng xa càng tốt.

Phạm Nhật Minh nghĩ như vậy.

Ngày thứ hai, bởi vì anh còn một vài công việc mà tối qua vẫn chưa sử lý xong cho nên anh đã vội vàng trở về công ty từ sớm để hoàn thành nốt những việc đó.

Trung Huy theo sự phân phó của Tổng giám đốc Phạm đã ra bên ngoài rồi đặc biệt mua một bữa ăn sáng Nguyễn Khánh Linh thích ăn và mang vào bệnh viện thăm cô.

Lúc anh ấy đến bệnh viện thì cũng đúng thời gian dự định.

Dưới sự trợ giúp của cô ý ta, Nguyễn Khánh Linh vừa mới rửa mặt xong đã lập tức quay trở về giường bệnh.

“Cô chủ.”

Trung Huy mang theo một hộp giữ nhiệt đi vào bệnh viện, mở miệng nói.

Nguyễn Khánh Linh nhìn thấy anh ấy tới đây thì cảm thấy có chút ngoài ý muốn, cô còn tưởng rằng anh ấy vẫn đang ở Hải Phòng

“Sao anh lại tới đây?” Cô hỏi.

“Tổng giám đốc Phạm bảo tôi mang bữa sáng đến cho cô.”

“Anh ấy đi đâu rồi?”

Nguyễn Khánh Linh hỏi.

Đối với chuyện tối ngày hôm qua cô cũng không nhớ rõ lắm. Dù sao, lúc ấy đầu óc của cô cũng rất đau, cho nên cũng không nhớ rõ là mình đã nói gì cũng như là những lời mà người đàn ông kia nói…

Nhưng mà, cô còn nhớ rất kỹ là tối hôm qua chính Phạm Nhật Minh là người đã đưa cô đến bệnh viện, thế nhưng, anh đã rời đi từ lúc nào vậy?

Sắc mặt của Trung Huy không có một chút thay đổi. Anh ấy đi đến trước mặt người phụ nữ, lấy cháo trong nồi giữ nhiệt ra bát rồi đưa cho Nguyễn Khánh Linh.

“Tổng giám đốc Phạm đang xử lý công việc ở công ty.”

“À, là vậy sao?”

Khi Nguyễn Khánh Linh nhận lấy bát cháo thì cô lại như nghĩ ra chuyện gì. Khi cô cầm lấy cái thìa, đang định xúc một miếng cháo thì cô dừng động tác

Cô cầm lấy thìa, đang định húp cháo thời điểm, động tác lại dừng lại.

Trung Huy thấy cô dừng động tác của lại thì tưởng có chuyện gì xảy ra nên vội vàng hỏi: “Cô chủ, có chuyện gì vậy?”