Chốc lát sau, Sầm Tổ Hàng cũng ra tới. Thấy tôi như vậy, cười nói: “Thấy máu vẫn chóng mặt à?”
Tôi lắc đầu: “Không phải vì máu, mà là… mùi vị quá nặng.”
Anh ấy cười cười, kéo tôi đi xuống lầu. Đi xuống lầu, không khí thoáng mát khiến tôi hít sâu vài cái, rồi hỏi: “Thứ đồ kia lợi hại như vậy sao? Cả người cả rùa đều có thể giết chết.”
“Phải, đã xác nhận là luyện hóa tiểu quỷ không có lầm, là tiến vào từ cửa sổ phòng bếp. Táo thần nhà họ cũng không ngăn được. Anh có thể cảm giác được, trong máu kia có máu người chết, cũng có máu của tiểu quỷ, không biết bên pháp y có thể xét nghiệm ra được không.”
“Xét nghiệm ra được cũng vô ích. Này, sao rùa có thể hóa sát. Khi còn nhỏ em cũng nuôi một con rùa nhỏ, không mấy ngày đã bị chết.”
“Mai rùa có hoa văn gọi là quy văn, ở trung tâm quy văn có 3 vùng đại diện cho thiên địa nhân, bên cạnh có hai mươi bốn vùng đại diện hai mươi sơn hướng. Đáy mai rùa lại có mười hai vùng, đại diện cho mười hai địa chi. Hóa sát rất mạnh, hơn nữa nó luôn ở nhà, còn có thể ngăn trở âm linh. Đây lại trực tiếp bị sát khí của luyện tiểu quỷ khắc chết, đối phương chắc chắn không đơn giản.”
“Là Sầm Mai sao?” Tôi vội vàng hỏi. Lần trước gặp Sầm Mai một lần đã không có chuyện tốt đẹp gì.
“Không phải. Thôi đi mua cá đi. Cá chép!”
Thành phố chúng tôi có một con sông rất sạch, ngay ở trung tâm thành phố, nhưng Tổ Hàng vẫn lái xe ra thượng lưu con sông ở ngoại ô mới phóng sinh. Anh ấy nói nơi đó có ít người câu cá, cá chép sẽ dễ sống sót.
Xe chạy đến ngoại ô, phong cảnh rất đẹp. Ánh trời chiều làm mặt sông lấp lánh, nước sông trong xanh, có thể thấy cả đá ở dưới đáy. Ở giữa dòng sông lại rất sâu. Bờ sông có rất nhiều cây, chúng tôi đứng dưới tán cây, bắt đầu phóng sinh.
Tôi vốn dĩ cho rằng chỉ cần thả cá xuống sông là được, nhưng Tổ Hàng đặt cá ở bờ sông, lẩm bẩm rất nhiều lời với cá giống như đang niệm kinh văn vậy.
Cuối cùng, tôi nghe được anh ấy nói rất nhỏ: “Nguyện công đức này, trở về… trở về… Sầm Mai. Ta biết ta vô dụng, cô ấy hại chết người, cô ấy là tiểu quỷ được luyện, cô ấy không thể quay về. Ta cũng giống như vậy, cũng không thể quay về. Đi thôi, cá chép, làm Khả Nhân sống sót là được.
Tôi thừa nhận, khi nghe được câu cuối cùng tôi có chút ngoài ý muốn. Minh hôn, anh ấy không phải hy vọng tôi chết sớm một chút để ở bên anh ấy sao? Trong lịch sử Minh hôn, phần lớn đều sẽ tự sát, phần nhỏ còn lại đều sẽ bị bức tử. Cũng mặc kệ bọn họ có phải không chịu nổi sự quấy rầy của người vợ người chồng Minh hôn của mình hay là vì điều gì khác, đây dường như đã thành kịch bản của Minh hôn.
Nhưng Sầm Tổ Hàng lại nói hy vọng tôi sống sót, tôi cảm thấy thực sự ngoài ý muốn. Cái ngoài ý muốn này khiến tôi xem nhẹ lời anh ấy nói từ đầu, nói Sầm Mai trở về.
Ngày hôm đó, chúng tôi ăn cơm tối ở ngoài, là một quán ăn nhỏ, gọi vài món ăn. Cũng không có gì là lãng mạn cả. Dù sao chúng tôi ở cùng nhau cũng vài tháng, hơn nữa giữa chúng tôi cũng là quan hệ vợ chồng, sự lãng mạn đều đã bị hòa tan.
Anh ấy như cũ ăn rất ít, chỉ bảo tôi ăn nhiều một chút, nếu không sẽ không có sức.
Khi anh ấy nói lời này tôi có chút không hiểu được. Buổi tối không có gì phải làm, cần có sức để làm gì? Lại nói về nhà cũng chỉ đi ngủ, ăn nhiều không tiêu hóa được, ngủ không ngon giấc.
Nhưng buổi tối hôm đó, anh ấy thật sự có hành động khiến tôi mất sức. Khi anh ấy tiến vào thân thể tôi, phóng thích khí tức tiểu quỷ được luyện hóa của mình. Mùi máu tươi nồng nặc khiến tôi cảm thấy không khỏe. Tôi biết trước kia anh ấy cũng làm như vậy, chỉ là khi đó đều làm khi tôi ở trạng thái mơ màng. Làm lúc tôi tỉnh táo thì đây là lần đầu tiên.
Mùi máu tươi thật nồng, giống như mùi vị này đang tràn đến từng vị trí trên thân thể tôi, dung nhập vào tôi. Sau tôi mới biết được, anh ấy làm như vậy là để tôi có năng lực nhất định chống lại sát khí của tiểu quỷ luyện hóa. Hậu quả chính là khiến tôi buồn nôn ba ngày, khiến Đàm Thiến tưởng tôi mang thai.
- --
Sant: Tuần này có lẽ mình sẽ bận, không chắc ra được thường xuyên, mong các bạn thông cảm.