Tôi nói nhỏ với Khúc Thiên: “Không phải vấn đề của căn nhà, chẳng lẽ bát tự có vấn đề?” Lần trước gia đình hai vợ chồng son kia không phải cũng là như vậy sao? Nhà thì không có khuyết điểm lớn gì nhưng vẫn xảy ra chuyện.
Tôi bèn lấy điện thoại ra, hỏi: “Anh Đông, theo lịch dương thì anh sinh ngày nào, chuẩn xác, cả ngày tháng năm.”
Tôi mở lịch vạn niên trên điện thoại, nghe anh Đông nói ngày sinh, anh ấy còn nghi hoặc hỏi: “Em biết xem?”
“Ha ha, em có học một chút.”
Có được bát tự, Khúc Thiên đã nói: “Căn hộ này khắc anh ấy.” Anh ấy quay sang anh Đông, giải thích: “Anh Đông, nếu anh muốn đổi vận thì bán căn hộ này đi, học là sửa chữa lại đi. Căn hộ này không hợp với anh.”
Anh Đông đang đau đớn, cũng không nói nhiều, chỉ cau mày ngồi trên ghế sô pha. Lúc này vợ anh Đông mang theo một bác sĩ về, sau khi kiểm tra băng bó rồi kêu đơn thuốc Trung y gì đó. Chúng tôi bèn về nhà mình.
Khi đi lên lầu, tôi lại hỏi: “Căn hộ kia không hợp với anh ấy như thế nào.”
“Bát tự anh ấy kỵ Kim. Nhưng toàn bộ căn nhà đều dùng tông trắng làm chủ đạo. Tông trắng là đại diện cho Kim, hình tròn cũng đại diện cho Kim. Căn hộ đó không có gì thích hợp với anh ấy cả, anh ấy mà ở trong đó thì sẽ rất kém may mắn. Nếu đổi lại là một người có bát tự hợp Kim ở bên trong thì không chừng có thể hô mưa gọi gió.”
“À, vậy về sau nhà chúng ta sẽ trang trí như nào? Bát tự của anh…”
Khúc Thiên liếc nhìn tôi một cái, nói: “Dùng ngày giỗ của anh đi.”
“Chẳng vui chút nào.” Tôi lẩm bẩm.
Khúc Thiên cười, duỗi tay kéo tôi tới, nói: “Bát tự của em hợp Thủy, bát tự của anh hợp Kim, như vậy thì dùng màu trắng. Kim sinh Thủy, như vậy sẽ trợ giúp anh, em cũng sẽ gặp may mắn hơn.”
“Vậy đồ đạc thì sao?”
“Có đường cong, có hình tròn. Đường cong là Thủy, hình tròn là Kim.”
“Vậy nếu hai vợ chồng một người Thủy một người Hỏa thì phải làm sao?”
“Vậy thì dùng Hỷ Thần. Trong Hỷ Thần tìm quan hệ tương sinh. Nước với lửa thì cùng dùng Mộc.”
Về nhà của chúng tôi, thấy quần áo trên người Khúc Thiên đều dính máu, tôi bảo anh ấy thay đồ để tôi giặt. Hơn nữa nhà này đã một tuần chúng tôi không về đây, giường cũng phải dọn dẹp một chút, sàn nhà cũng phải lau lại.
Bận rồi cả ngày, tới bữa tối mới cơ bản dọn dẹp xong. Tắm xong, nằm trên chiếc giường lớn của chúng tôi, lòng tôi nghĩ chính là, có gì đó thật không bình thường. Phòng bên kia, chiếc giường nhỏ của tôi, chẳng lẽ cứ bỏ không như vậy sao? Ngủ cùng một giường với anh ấy đã thành thói quen khiến tôi không có bất kỳ nghi vấn gì.
Sau khi Khúc Thiên tắm xong, thân thể Khúc Thiên lại được đặt trên sô pha ở phòng Khách, Sầm Tổ Hàng đi tới. Anh ấy mặc bộ đồ ngủ tôi mua, cũng không xem cuốn gia phả nữa mà nằm xuống bên cạnh tôi, ôm chặt tôi.
Khi ở nhà tôi, bởi vì giường nhỏ nên không ôm không được. Nhưng lúc này đã nằm giường lớn, hơn nữa trước kia chúng tôi ngủ trên giường này đều cách nhau một khoảng rất lớn sao?
Tôi bất an cựa người, Sầm Tổ Hàng liền nói: “Đừng nhúc nhích.”
“Ách, buông em ra đã. Nóng.” Tôi buột miệng nói ra. Nhưng nói xong tôi lại cảm thấy không đúng. Nhiệt độ cơ thể của Sầm Tổ Hàng vốn dĩ đã thấp, anh ấy ôm càng khiến tôi mát mẻ mới đúng. Vậy mà tôi lại cảm thấy nóng, vậy nhiệt này chính là từ trong thân thể tôi tỏa ra, khiến tôi có cảm giác bực bội.
“Vậy anh giúp em giảm nhiệt độ.”
“Anh ôm càng nóng.” Tôi biết nói những lời này nghe không hợp logic, nhưng đây là cảm giác chân thật của tôi. Có lẽ là trong lòng tôi đang phản bội tôi. Sau khi vì giường quá nhỏ mà phải ôm nhau ngủ, hiện tại tư thế này của chúng tôi khiến tôi thật sự bất an.
Cho dù tôi chưa từng trải qua nhưng không có nghĩa tôi là một đứa trẻ không hiểu gì. Ôm như vậy… một ngày nào đó súng sẽ cướp cò. Hơn nữa, lần đó không phải anh ấy đã… Ách, suýt chút nữa đã… Nếu lại một lần, có lẽ anh ấy sẽ không bỏ qua.
- --
Sant: hẹn các bạn ngày mai!