Hắn là Ngụy Giang Tình, chủ tịch tập đoàn Ngụy Thiên bề ngoài phong lưu nho nhã, điềm đạm luôn tỏa ra khí thế bức người khiến đối phương phải dè chừng và nể sợ nhưng ngoài hắn cùng tên quản Sibas ra thì không một ai biết bên trong cái vỏ bọc của hắn là một con người khép kín, sống nội tâm và thích máu.
Đúng! Hắn rất thích máu đặc biệt là máu của những cô gái mới lớn hay những con người hám tiền, có một sở thích kì quặc đó là thích giải phẫu cơ thể của người khác trên bàn mổ.
Nên đâu ai biết trong căn biệt thự nhà Ngụy Thiên có cả một căn phòng rộng lớn với thiết kế quái dị được xây ngầm dưới lòng đất.
Và dĩ nhiên kèm theo đó là những cái xác treo lủng lẳng và những sở thích quái dị bệnh hoạn của hắn.
Hắn còn mắc một căn bệnh mà ngay chính bản thân mình cũng không biết đó là bệnh tâm thần phân liệt và chứng rối loạn đa nhân cách điều này chỉ có duy nhất quản gia Sibas người lớn lên cùng hắn từ nhỏ mới biết.
Nguyên nhân của sự việc này cũng là do 5 năm trước
.....5 năm trước....!
"Giang Tình, chúng ta chia tay đi" một cô gái ăn mặc phong cách giọng nói có phần khinh bỉ nhìn hắn chế giễu
"Lộ Di, em nói cái gì vậy.
Đùa kiểu này không vui chút nào"
"Tôi không có đùa anh, làm ơn đi tôi đã chán ngấy khi mỗi ngày phải nhìn thấy anh rồi, Ngụy Giang Tình anh có tiền cho tôi không hay suốt ngày chỉ là những lời nói, những lời thề non hẹn biển của anh.
Xin lỗi anh nha nhưng những lời nói của anh không có mài ra tiền cho tôi được.
Nên là....chia tay đi"
Lộ Di là mối tình đầu của hắn, bị đá một cách phũ phàng như vậy ai mà không tức ai mà không hận.
Nhưng hắn quá nhạy cảm chỉ vì chuyện đó mà hắn đã trả thù lên tất cả những người phụ nữ bước qua đời hắn chỉ vì tiền và danh vọng.
Càng ngày càng ngày càng lún sâu vào tội ác mà hắn cho là thú vui tiêu khiển qua ngày, càng ngày càng điên loạn với những người phụ nữ trong căn biệt thự của mình
....hiện tại.....
*Cốc*côc*
Hắn dựa lưng vào thành ghế tổng tài ngồi uy nghiêm lạnh lùng nhàn nhạt mở miệng "Vào đi"
Cô thư kí bước vào trên tay là một tập hồ sơ khẽ cúi người bốn mươi lăm độ bộ dáng hết sức tao nhã và chuyên nghiệp "Chủ tịch đây là hợp đồng cần anh kí mời anh xem qua"
"Ừm" khẽ ừm một tiếng rồi phất tay ra dấu.
Cô thư kí biết điều liền lui lại nhưng khi tay chưa chạm vào cửa một giọng nói khiến cô phải dừng chân "Hình như phòng thiết kế mới có nhân viên nữ đúng không"
"Dạ đúng ạ, cô gái này rất thông minh và lanh lợi với lại còn rất trẻ mới có 18 tuổi"
Hắn khẽ cười nụ cười như vừa tìm ra được món đồ chơi mới "Gọi cô ta lên đây cho tôi"
"Dạ"
Em sau khi được thư kí của phòng chủ tịch thông báo thì hơi bất ngờ những cũng ậm ờ rồi đi lên.
Bước vào căn phòng với thiết kế tỉ mỉ và sang trọng này khiến em hơi lo sợ và bối rối, sợ rằng chỉ cần một chút sơ hở liền có thể bị đuổi việc
Nở nụ cười thật tươi chào hắn "Chào chủ tịch em là nhân viên mới của phòng thiết kế tên Lam Y Bình ạ"
Hắn nhìn em đánh giá qua một lượt đúng là rất xinh đẹp, thoáng một tia xao động trong ánh mắt nhưng rất nhanh sau đó hắn liền gạt đi và thay vào đó là bộ mặt lạnh nhạt tự nhủ phụ nữ trên đời này chỉ là đồ vật phát tiết, vứt cho họ một chút tiền là họ ngoan ngoãn nghe lời nên không được phép giao động
Hắn khẽ nhếch môi không trả lời mà trực tiếp đứng dậy đi vòng qua bàn làm việc dừng lại đứng nhìn em, khoảng cách của hai người ngày càng gần cho đến khi cả hai chỉ cách nhau có vài cm thì hắn dừng lại.
Gò má hơi phiếm hồng, mùi hương bạc hà nam tính từ người hắn xông thẳng vào chóp mũi khiến tim em đập nhanh bất chợt còn hắn thì ánh mắt lại hiện lên tia chán ghét
"Chẳng khác đám rác rưởi đó là bao"
Em nghe không rõ lời hắn nói liền ngu ngơ "Cái gì chứ"
Hắn ép em dồn vào tường khóa chặt trong vòm ngực rắn chắc "Cho tôi một đêm tôi cho cô 100 vạn, nếu tôi có hứng thú thì tôi sẽ cho làm tình nhân bên cạnh lúc đó tôi sẽ cho cô thật nhiều tiền"
Mặt em từ phiếm hồng chuyển sang bốc khói khi nghe hắn nói như vậy trong lòng thầm nghĩ lời đồn về tên chủ tịch này quả không sai gương mặt liền trở lên lạnh nhạt nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn lạnh lùng buông một câu "Xin lỗi chủ tịch nhưng tôi đến đây để làm việc chứ không phải làm gái" rồi đẩy hắn ra khỏi phạm vi hơi thở của mình
"Sao? Chê ít à.
Hay là tôi cho gấp đôi thế nào"
Lần này hắn thực sự làm em khó chịu và tức giận phút nông nỗi một bàn tay đã giáng thẳng xuống gương mặt đẹp trai của hắn trong sự bàng hoàng của cả hai, em cũng không biết tại sao lại có thể tát hắn nữa nhưng vẫn rất mạnh miệng "Thật không ngờ anh lại là một tên vô liêm sỉ như vậy" rồi liền rời khỏi phòng hắn
Còn hắn thì vẫn đang bị đơ với cái tát của em nhưng rất nhanh gương mặt lại đáng sợ đến tàn nhẫn "Dám tát tôi? Tôi sẽ cho cả gia đình cô chết thảm"
....
Tối hôm đó hắn cùng em trở về nhà với mỗi người một tâm trạng, kẻ tức giận người lo sợ.
Em thì vừa về đến nhà là ủ rũ không dám nói cho ba mẹ biết chuyện ở công ty vì em cho rằng chắc chắn sẽ bị đuổi việc một cách thê thảm, còn hắn thì vì cái tát của em mà rất dễ nổi nóng chỉ cần ai làm sai một li hắn liền giết một cách không thương tiếc
Quản gia Sibas vừa về đã thấy hắn không được vui mà đi thẳng xuống dưới tầng hầm liền đi theo
"Thiếu gia, vừa mới về cậu mau đi nghỉ ngơi rồi ăn uống đi"
"Sibas mau điều tra giúp tôi con nhỏ hôm nay mới được nhận vào công ty ban thiết kế, xem gia đình con nhỏ đó có những ai thì giết hết cho tôi, không chừa một mống còn con nhỏ đó tôi nhất định phải khiến cô ta rên rỉ dưới thân tôi....lúc đó giết vẫn chưa muộn"
Với những lời lẽ mang đầy tính chết chóc này của hắn thì quản gia Sibas không lấy gì là làm lạ liền cúi người "Dạ được"
"Cô ta đâu" ý hắn nói là Khả Khả cô gái vừa leo lên được giường hắn liền mộng tưởng chức Nguỵ phu nhân
"Dạ đang trên bàn mổ"
Hắn cười thích thú nhìn quản gia Sibas rồi tiến thẳng đến bàn giải phẫu
......