Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 242




Lão tổ ông lấy ” dịch” đến trộm nhìn thiên địa huyền diệu, lấy thời đại, ngày, thiên can, địa chi sắp xếp thành bát tự, chính là năm trụ, ngày trụ, nguyệt trụ, khi trụ

Ở can chi, số lẻ là dương, số chẵn là âm, bốn trụ tất cả đều là số chẵn, tức là bốn trụ thuần âm mệnh bàn

Thuần âm hay thuần dương rất hiếm, hơn nữa đều không phải mệnh tốt.

Trên sách nói, người bốn trụ thuần âm thần quái kiên cường, bất luận là nam hay nữ đều xinh đẹp, gây tai hoạ…… Hơn nữa tình cảm không thuận, mệnh hoả yếu.

Mệnh nữ thuần âm tính cách yếu đuối, dịu dàng lương thiện, dễ cực đoan, cảm xúc thăng trầm, nhưng cũng vì lợi cho sự nghiệp, cần cười như ánh mặt trời.

Hơn mưa, dễ mang màu đỏ trên người, giang khởi vân cho tôi nhẫn và chương ngọc đều là màu đỏ máu, tôi ở minh phủ quần áo cũng là màu đỏ sẫm

Nói như vậy, rất hiếm khi có một sự trùng hợp.

Bốn trụ thuần âm, quan tài tử, sinh ra ở mộ gia, cùng một âm vật quỷ quái giao tiếp, sinh tử có mệnh, phú quý ở thiên.

Nghiệp chướng mộ gia, khi giao phó nhẫn ngọc đỏ máu cho tôi đã được xoá bỏ hoàn toàn, đổi lấy bình an gia tộc.

Bởi vì thái gia gia chiếm cứ mộ của quỷ vương, ngay từ đầu đã sai rồi, còn nghĩ phải hướng quỷ vương mặt đỏ máu hiến tế, những lời cầu nguyện đều dành cho quỷ vương

Nếu không phải giang khởi vân bày ra kết giới sớm một chút, Tôi đoán nếu tôi không chết cũng sẽ biến thành hành thi.

Sau đó, li long thành hình, linh thai kết hạ……. Tôi vì đứa nhỏ gây láo loạn, khiến anh ta tâm phiền ý loạn, cuối cùng muốn ở dương gian thi pháp điểm hoá hoa sen như một xương cốt, lại bị thẩm thanh nhụy vì ghen gét mà quấy rầy

Giang khởi vân từng nói: ta vì việc cá nhân là điểm hoá liên nhụy sen làm người, liên nhụy thành người còn thêm cho ta nghiệp chướng, chỉ là liên lụy đến em.

Ngẫm lại, kỳ thật, cái này không phải là liên lụy, tôi cũng là một phần nghiệp chướng của anh ta

Nếu không phải tôi hy vọng xa vời anh ta rủ lòng thương, không sa vào vào tay anh ta, thì anh ta cũng sẽ không thêm nghiệp chướng.

Tư tình này thật sự kham không nổi.

Tôi sáng chiều làm bài tập, tịnh tâm niệm chú, đã niệm qua thiên biến vạn hoá, nhưng không tịnh tâm được với tình ái si cuồng.

Tôi bấm tay niệm thần chú, độ u phục tà, cũng tích góp không ít đạo hạnh, chỉ có thể lỗ lực làm giảm bớt nghiệp chướng của anh ta

Tôi phiền toái như vậy, anh lại trả cho tôi vãng sinh bất diệt huyết chú, đây là tình yêu và lời hứa hẹn không thể nói.

Tôi thật hổ thẹn.

Anh ta không muốn tôi thấy quan tài tử, dùng ngôn ngữ cảnh cáo tôi, đó là phương thức dịu dàng nhất của anh ta, tôi không nghe lời? Động động ngón tay, tôi liền ngoan ngoãn ngủ

Lúc tôi tỉnh dậy, ánh mặt trời đã lên cao, tôi lại tự ngủ trên giường, đầu óc trống rỗng, tôi nhảy ra khỏi giường lao đến cửa sổ nhìn xuống

Ở sân sau trần lão đầu đang quét dọn, bên ngoài cảnh sắc là vòng tròn văn hoá thương nghiệp, không có một biển cánh hoa đỏ thắm

Đây không phải cực lạc thiên mà anh ta điểm hoá, là nhà tôi, ngôi nhà ba tầng biệt lập

Tôi chạy xuống lầu, thấy anh tôi đang ngủ trên ghế sofa bừa bộn, chăn mỏng cũng không có đến một cái.

Tôi vừa đắp chăn cho anh tôi, vừa nhìn trần lão đầu đi tới:” nữ hiệp, hôm nay có mở cửa buôn bán không? Thiếu đông gia dường như rất mệt mỏi, tối hôm qua thức đếm lái xe về nhà à?”

“……. Mở đi, không mở cảm giác trong nhà giống như thiếu không khí vậy”. Tôi phân phó một câu, trần lão đầu đến mở cửa quét dọn

Cửa chính vừa mở, trên cửa chống trộm có một túi nilong được buộc ở đó, là thúc bá, mỗi ngày đều mang bữa sáng đến cho nhà tôi bất kể mưa gió nắng bão……

Không biết làm sao, mũi tôi bỗng thấy khó chịu

Bố hiện hiện tại cố gắng không tham gia những việc này, không phải ông sợ chết mà sợ liên lụy đến chúng tôi, vì chuyện trước kia, mà ông phải trả giá cho nghiệp chướng rất đắt, chúng tôi không thể tự mình trải qua

Ô lão thái được đưa đến nhà tôi sinh hoạt, là vì phòng ngừa bụng tôi có gì đó ngoài ý muốn mà không kịp thời tìm bác sĩ

Trần lão đầu mỗi ngày đều tới cố gắng làm tốt trách nhiệm tiểu nhị của mình, dọn dẹp quét tước đi chợ nấu cơm rửa xe … Việc nhà tôi không phải động vào.

Tham lang không đòi hỏi bất kì thứ gì, nỗ lực hỗ trợ chúng tôi làm những gì có thể

Vị thúc bá tốt bụng kia, thậm chí tôi còn chả biết tên, mặc mưa gió nắng bão vẫn hàng ngày mang bữa sáng đến cho tôi vì một lời cảm ơn.

Trái đất hình tròn, tự mình phát hiện ra thiện ý, thiện ý sẽ xuyên qua sơn thủy biển người rộng lớn trở về bên cạnh chúng ta, có thể một số thiện ý vẫn chưa về, nhưng tóm lại nó sẽ luôn trở về

Mà bên cạnh tôi thiện ý lớn nhất là anh tôi, tuy rằng vừa mới trở về sinh hoạt cùng nhau tôi có chút xấu hổ, nhưng anh tôi đã trở thành một người không thể thay thế.

Anh tôi rất lạc quan vui vẻ, nói không chừng là nhân tố thay đổi mệnh cách của tôi.

Tôi còn cố chấp cái gì? Họ không muốn tôi biết, tôi cũng sẽ không thèm nghĩ, cơ duyên đến, tự nhiên sẽ biết

Nhà tôi các vị thần được đặt ở trên các tầng thần tượng, phía trên là Tam Thanh, ở giữa là sáu ngự ( thanh hoa đại đế, trường sinh đại đế cũng được tính vào), bên dưới là tôn thần mình phủ, và thất bát gia.

Rửa tay thắp hương, mặc niệm công khoá.

Mỗi ngày phải hướng bọn họ tỉnh an thật không dễ dàng, niệm Bảo Cáo đến đau miệng.

Tôi cũng thật thành kính mặc niệm, nhưng niệm phong đô bảo cáo, ngữ khí có chút lạc lõng

Phỏng chừng chỉ cần giang khởi vân hao tốn chút tâm tư, sẽ nhận ra tôi đang lạc lõng — tôi sẽ cười, sẽ niệm hỏng, bởi vì khi niệm tôi sẽ nghĩ về anh ta.

Đương nhiên, anh ta ở minh vương thiên tử điện bận rộn như vậy, có lẽ không muốn cảm nhận lời cầu nguyện của thế gian.

Cửa hàng vừa mở ra, những âm thanh ồn ào trên đường không thể đánh thức anh tôi dậy, tôi ngồi trên ghế sofa nghịch điện thoại, tĩnh lặng dài theo năm tháng, liếc mắt một cái nhìn đến cảm giác cũ.

Đáng tiếc, sau đó đã bị hai nữ nhân đánh thức

Tôi đau đầu nhìn tống vi mang bao lớn bao nhỏ đồ sơ sinh, còn có một người dẫm lên tiểu phương cùng mặc váy ngắn chính là lâm ngôn thấm, hai người này sao lại đồng thời đến tìm tôi…..

Tống vi mang theo thứ này tới, tôi còn có thể giải thích, đưa cô ấy lên phòng, nhưng cùng vào cửa còn có lâm ngôn thấm nữa, tôi cũng không có lý do gì để người ở dưới lầu, đành phải đưa hết về phòng tôi.

Lâm tiểu thư bước lên lầu, còn quay đầu nhìn anh tôi vài lần, trộm cười nói:” tôi cảm thấy anh trai cô rất soái ca”

Vô nghĩa, anh tôi là đỉnh cao giá trị nhan sắc trong gia đình tôi, có thể không đẹp trai sao…. Nếu anh tôi có tâm tư để ý đến nữ nhân, khẳng định nữ nhân anh tôi đã từng ngủ qua không thể nhớ được.

May mắn, bố tôi đã doạ anh tôi, khi anh tôi ở tuổi dậy thì, khiến anh tôi đối với nữ nhân thu lại rất nhiều, vào đại học mới dám mở lòng trai, nếu khống sẽ là một yêu nghiệt.

“….. Cô còn ở đấy mà đánh vào ý của anh tôi sao? Anh tôi không thích kiểu người như cô, tỉnh lại đi”. Tôi nhịn không được khuyên nhủ

Lâm tiểu thư bĩu môi nói:” tôi tại sao lại không tốt? Sớm biết thế này, tôi bắt hắn bồi thường đèn xe, có thể nhân cơ hội đó sai sử hắn, khiến hắn hẹn hò cùng tôi”.

” Anh tôi có lẽ sẽ bán xe của mình để bồi thường cho cô, chứ không muốn hẹn hò cùng cô, anh tôi cái gì đã quyết định sẽ không thay đổi được, cô lại cho anh tôi ấn tượng đầu tiên không tốt, hơn nữa gia cảnh của cô……. Cô cũng biết mà, làm bạn bình thường còn khó”.

” Hừ, nam nhân khác vội vàng lấy lòng tôi còn không được, tôi tới nhà cô vài lần, hắn thậm chí nhìn tôi một cái cũng không có, tức chết tôi, một chút cũng không muốn thân”

Tống vi lắng nghe một lúc, mở miệng hỏi: ” cô là em gái lâm ngôn hoan”?

“Đúng vậy, có vấn đề gì sao?”