Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 172




Giang khởi vân nói không sai, có một số việc không cần dùng đôi mắt.

Anh ta kéo dải lụa bó giường che mắt tôi, sau đó nhanh chóng đốt cháy tia lửa, thân thể của tôi so với anh ta có chút quen thuộc hơn, hương vị gian nan ngọt ngào từ khắp người nhanh chóng tụ lại, một chút hướng lên đầu bao phủ lý trí

Phật giáo nói: vì yêu mà ưu sầu, vì yêu mà sợ hãi, người đã không yêu rồi, không lo cũng không sợ.

Đạo giáo nói: hoạ lớn lao không biết đủ ( sự tổn hại lớn hơn sự bất mãn), cữu lớn lao dục đến ( sự đổ lỗi lớn hơn sự mong muốn), vì vậy, sự hài lòng luôn là đủ.

Nhưng tôi không thể phá tham sân si dục của anh ta, thậm chí còn cảm thấy cùng anh ta dây dưa không đủ, không đủ để nói lên thương nhớ đêm, ngày tham niệm ( tham lam)

Khi tỉnh dậy, hy vọng anh ta không rời đi, khi ngủ, đến mộng cũng bị anh ta chiếm giữ

Cố chấp, cố chấp, anh ta cười tôi cố chấp, nhưng tôi không phải cố chấp đến cực đoan.

Tôi chỉ thiên với anh ta, chấp cùng anh ta.

Anh ta mang cho tôi tất chả chân thật cùng hư ảo, tôi đều tin tưởng, anh ta luôn cho tôi sự mơ hồ, lại ngọt ngào như độc đoán cùng oán giận

Tôi không nhìn thấy, anh ta cũng không nhìn thấy, nhưng động tác của anh ta một chút cũng không bị chịu ảnh hưởng, thô bạo cũng không giảm bớt.

Ngay khi tôi giơ tay lên bảo vệ bụng nhỏ cũng bị anh ta phát hiện, sẽ bị anh ta dùng thử đoạn, giữ chặt hai tay lên đỉnh đầu, không cho tôi chốn tránh, hoàn toàn xâm chiếm

Trong đầu trống rỗng, toàn bộ cảm quan theo anh ta trầm luân phập phồng, vô thức tiếng nỉ non, thấp xuống nhẹ nhàng uyển chuyển, cao lên có chút rách nát xen lẫn tâm tình anh ta

Mặc kệ tây thiên phật tổ, hay là cửu trùng thiên tam thanh bốn ngự, đều cứu vớt không được tôi sao?

Tôi tình nguyện theo anh ta chìm vào vực sâu.



Thần chung du dương, huyết trắng thanh sương.

Tôi tỉnh dậy ngồi trên giường, ngố hơn nửa ngày, tôi hôm qua hẳn là một trận chiến hoang dã hỗn loạn, nhưng tôi lại nằm trên giường nguyệt động ngủ đến không biết trời đất

Giang khởi vân khi tôi ngủ, căn bản sẽ không cho phép ai đánh thức tôi, có điện thoại tới, anh lập tức sẽ tắt, độc đoán thật sự, thật ra anh ta mới làm tôi giấc ngủ không đầy đủ, tên đầu xỏ gây tội.

Biệt thự thẩm gia nằm ở một khu danh lam thắng cảnh, nơi này trên núi có đạo giáo, thờ phụng đông tảo tôn thần, những người làm việc ở đó hầu hết là đệ tử thẩm gia.

Bất kể là Càn hay Khôn đều vừa tu hành vừa xử lý việc trên núi

( Thẩm gia chia làm hai loại, nam gọi là thẩm gia càn, nữ gọi là thẩm gia khôn)

Nhìn vào bộ dáng mờ nhạt có chút giống như thiên đường, cùng so sánh cửa hàng nhà tôi, thẩm gia cao hơn rất nhiều

Tôi đoán ngày hôm qua chúng tôi đột ngột xuất hiện ở thẩm gia sẽ gây ra không ít phiền toái, nhưng từ đầu đến cuối không ai đến quấy rầy tôi, không biết vì giang khởi vân tạo kết giới hay bởi thẩm gia đối với giang khởi vân rất tôn sùng

Tỉnh lại không bao lâu, tôi nhìn thấy thị nữ thanh loan, theo sau là hai tiểu đạo cô vào quét dọn, tôi đang uống sữa đậu lành, cô ấy đột nhiên từ cửa đi vào, khiến tôi chút nữa làm rơi khay.

” Hì hì, tiểu nương nương mạnh khoẻ”. Cô ấy hành lễ, cười đi đến cạnh tôi

Nhìn cô ấy đến, tôi có chút không tự nhiên, cũng không biết lúc ở chung sẽ cùng cô ấy nói chuyện như thế nào?

” Xin lỗi, tôi vào mắt trận từ rất sớm, không biết chuyện của người cùng đế quân, bằng không cũng sẽ không cho người đi làm mắt trận, thiếu chút nữa hù chết tôi, lúc ấy cũng không thể cứu người, tôi còn sợ đế quân đại nhân giận dữ sẽ làm chúng tôi tan thành tro bụi, ….” Cô ấy còn sợ hãi, vỗ vỗ ngực

“… Không sao đâu.” Tôi lắc đầu, nhưng chỉ chịu khổ một chút.

Người chính là như vậy, có vết sẹo sẽ quên đau

Huống chi hiện tại kết cục tốt đẹp, khổ sở tôi chịu có tính là gì? Không đáng nhắc tới.

Cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi một lúc lâu, làm tôi nuốt không trôi, rốt cuộc cô ấy muốn nói gì với tôi?

Thanh loan này là thị nữ của giang khởi vân, hẳn là, đại khái, có lẽ, khả năng…….. Cũng phụng dưỡng dưới giường của anh ta sao?

Tôi nên hỏi rõ, hay là mơ hồ phân cô ấy với thẩm thanh nhụy là một loại.

Tôi có nên giống trong phim cung đấu, đứng lên đoan trang làm dáng dạy bảo vài câu? Hay làm rõ chế độ xã hội hiện tại một vợ một chồng, không cần suy nghĩ vớ vẩn đến cái cặn bã phong kiến

Chính là tôi nói ra những loại lời nói này có chút không thích hợp, cho dù là thẩm thanh nhụy hay là thẩm thanh loan, thực tế tuổi so với tôi hơn mấy trăm tuổi, tôi nên dạy bảo thế nào?

Tôi cảm thấy hiện tại đã mất đi không ít, amh ta vài nghìn tuổi, tôi còn có thể quản anh ta chuyện làm ấm giường trước đây sao?

Hơn nữa hôm qua nhìn thấy anh ta đôi mắt trắng như lụa, tôi cảm thấy chuyện gì cũng đều không quan trọng.

Anh ta nói đứa trẻ đối với anh ta không là gì, nhưng do tôi chấp nhất, nên anh ta bổ sung một phách hao tổn cho đứa trẻ

Trong lòng tôi, hiện tại chuyện gì cũng không quan trọng bằng anh ta đứa nhỏ, người thân.

” Cô rốt cuộc tìm tôi có chuyện gì?” Tôi nhíu mày nhìn thanh loan.

Thnah loan mím môi, quỳ xuống trước mặt tôi, nhỏ giọng nói:” thanh nhụy tỷ tỷ hiện tại đã bị nhốt lại…….. Tỷ ấy hiện tại là người phàm, ngay cả khi đạo pháp cao thâm, cũng sẽ không chịu nổi…… Nương nương người có thể hướng đế quân cầu xin giúp tỷ ấy không?”

Giúp cô ta cầu xin?

Tôi nhanh chóng lắc đầu nói:” đây là đế quân đại nhân của cô muốn sử phạt, tôi nào có bản lĩnh cầu xin? Không bằng cô đi cầu xin đế quân đi”

Thanh loan thấp giọng nói:” tôi không dám….”

” Thanh nhụy tỷ tỷ không suy nghĩ cẩn thận mà thôi”. Thanh loan thấp giọng nói:” tỷ ấy có lẽ cảm thấy đế quân đại nhân tin tưởng tỷ ấy, giao cho tỷ ấy trọng trách hơn nữa ở thẩm gia địa vị rất cao, cho nên hy vọng xa vời đế quân đại nhân để ý tới tỷ ấy nhiều hơn….. Tỷ ấy ghen gét người, nhưng người đừng chấp nhặt, đế quân đại nhân đối với người toàn tâm toàn ý, ai cũng thấy được….”

Thanh loan mềm nạt giải thích, lại hỗn loạn một chút cầu xin.

Tôi không chống đỡ, cũng không muốn giúp thẩm thanh nhụy cầu xin.

Xử phạt cô ta là giang khởi vân, không phải tôi, tôi không hại côt a là tận tình tận nghĩa rồi, tại sao còn phải giúp cô ta cầu xin?

Hơn nữa với tính tình của thẩm thanh nhụy, tôi giúp cô ta cầu xin, cô ta sẽ không cảm kích, tôi cần gì phải tự biến mình thành kẻ ngốc.

Nói tiếp, ban ngày giang khởi vân sẽ không xuất hiện, minh vương điện nhiều quỷ hồn luân hồi chuyển sang kiếp khác cần anh ta phê duyệt, buổi tối, khi anh ta xuất hiện tôi đều mơ màng ngủ, còn phải chiều lòng tham không đáy của anh ta, làm gì còn sức lực cùng anh ta thảo luận vấn đề này.

Trước kia tôi đi ngủ rất sớm, nhưng hiện tại đã thành con cú đêm, ban ngày tinh thần uể oải, đi bộ giống như bay, cơ bản đã tạm biệt giày cao gót cùng váy ngắn.

Nghĩ lại như vậy, tôi thật sự hy vọng có thể trở lại cuộc sống sinh hoạt ban đầu, đương nhiên là phải có anh ta

Thanh loan không có lời nào, khổ sở quỳ ở đó không đứng dậy

Tôi kêu cô ấy đứng dạy, cô ấy cũng không đứng, một hai nói tôi giúp thanh nhụy tỷ tỷ của cô ấy cầu xin.

Tôi cùng cô ta nói chuyện này tôi không quản được, cô ta kính cẩn cầu xin, vừa hay anh tôi đi vào thấy cảnh tượng như vậy

Anh tôi khó chịu nói:” làm sao? Tiểu tam còn muốn lên chính thức sao? Lấy tiền lương cũng thành thật lấy tiền lương, đừng nghĩ mình vênh váo vào nhà lão bản nương, ngươi cho rằng lão bản nương ăn chay sao? Không có chút tài năng có thể đem các ngươi thu thập đến dễ bảo à, mỗi tối đúng hẹn báo danh sao? Dù có tâm nhãn đến đâu, nhớ để ý khi bị lão bản cuốn gói.”.