Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 144




Cục đá rơi xuống, anh tôi ngã xuống đất trước mặt tôi.

Trong phút chốc, tôi cảm thấy hai thứ nóng bỏng bắn vào mắt mình, đau đến mức tôi không thể mở mắt.

Là máu sao? Là máu của anh tôi sao?

” Anh! Anh!” Anh tôi lăn xuống bờ ruộng, tôi luống cuống tay chân lao tới đỡ.

Anh không có phản ứng, tôi ôm anh, anh lại không có phản ứng!

” Tiểu cô nương, ngươi ngoan ngoãn theo chúng ta đi, chúng ta sẽ không làm tổn thương ngươi”.người gầy nói

Người lùn đến gần người tôi nói:” ngươi, đứa trẻ thứ trong bụng ngươi là thứ gì? Chúng ta rất giỏi trong việc luyện đồng thi( xác chết trẻ em), như vậy luyện ra đồng thi pháp lực cường đại, chính là thi vương! Ngươi ngoan ngoãn đi theo chúng ta, đem đứa trẻ sinh ra cho chúng ta, chúng ta sẽ tha cho ngươi một mạng!”

Hai tên đuổi thi nhân này mặt tàn nhẫn vô cùng, anh mắt tham lam khát máu.

Phản ứng đầu tiên trong lòng tôi là gọi giang khởi vân, nhưng tôi…..không muốn anh ta thêm nghiệp chướng

” Tiểu nha đầu, ngươi nhu mì, yếu đuối, không nên phản kháng, ngoan ngoãn,chúng ta sẽ không vặn gãy chân tay ngươi”. Tên lùn bước một bước lên phía tôi.

Tôi đặt anh tôi xuống đất, duỗi tay cầm túi xách lấy la bàn nhỏ

Hai người bọn họ có lợi thế, tôi đứng lên lùi lại sau, tên gầy lập tức ngăn chặn tôi, cười khẩy nói:” tiểu cô nương, tình hình này không nên phản kháng, ngươi xinh đẹp như vậy, phản kháng dễ kích thích thú tính của nam nhân”.

Tên lùn sửng sốt, ngay sau đó cười xấu xa nói:” vẫn là lão ca hiểu được lòng ta, vừa rồi nhìn thấy tiểu nha đầu này, muốn đem cô ta lột sạch trói mang đi, chúng ta trên đường trở về cũng không nhàm chán”.

Tên gầy cười hắc hắc, dơ tay tóm lấy cổ tay tôi, hắn kéo tôi qua, trong nháy mắt tôi mượn sức mạnh của hắn dơ la bàn lên —–

Cạnh sắc bén xẹt qua cổ hắn, bay ra một chuỗi máu đen.

Hắn lắp bắp kinh hãi, buông tôi ra, lùi về sau vài bước, lập tức giơ tay che cổ lại quát:” cẩn thân, trên tay cô ta có cái gì đó!”

Cho dù tâm tôi có muốn đả thương người, nhưng lực của tôi không đủ mạnh

Hít một hơi thật sâu, tôi niệm chú quen thuộc.

Phong đô báo cáo

Chí tâm quy mệnh lễ …… Đại từ đại bị, đại thánh đại từ, huyền khanh đại đế, cửu u rút tội thiên tôn.

Manh manh tiểu quỷ sai cầm sợi xích, mang theo cộng sự, xuất hiện bên cạnh tôi, trang phục trên người bọn họ trông như có chút thay đổi.

” Hắc hắc…… Tiểu nương nương, chúng tôi đã được thăng chức, đa tạ tiểu nương nương chiếu cố, giúp chúng tôi bắt được vài thứ lợi hại”. Manh manh tiểu quỷ sai cười nói với tôi

Tôi cười khổ:” xin lỗi các ngươi, khả năng sẽ hại các ngươi bị giáng chức….”

“Cái gì?” Con ma nhỏ nhìn tôi đi.

Tôi giơ tay chỉ hai người trước mặt:” khoá hồn mang đi “.

Tiểu quỷ sai nụ cười trên môi dần tắt lim, hắn cẩn thận nhắc nhở nói:” tiểu nương nương, đây là……. Người sống…… Nếu câu sinh hồn sẽ phạm âm luật ….”

Tôi liếc nhìn anh tôi, vừa rồi có hai giọt máu bắn vào mắt tôi, làm tôi đau đớn ác niệm đến tận trời

Trên đời này có duy nhất một người, cùng huyết mạch với tôi

Lại không có một ai thân cận với tôi như vậy

Làm thương anh tôi, và làm thương bảo bối trong bụng tôi, là không thể tha thứ

Tôi nhắm mắt lại, giọng nói run run, ngữ khí lại vô cùng mạnh mẽ …..

” Mang đi “

” Mọi tội lỗi, tính cho ta”



” Ơ ….” Anh tôi cau mày mở mắt

Tôi đã dùng túi cứu thương ở trên xe để xử lý miệng vết thương cho anh, lúc này ôm anh ngồi ở ghế sau.

” Anh, đừng cử động, vừa rồi bị đập vào đầu còn ngất đi, khả năng đầu có chấn thương nhẹ, có buồn nôn không?”. Tôi ôm đầu anh tôi, khiến anh ngoan ngoãn nằm trên đùi tôi

Anh tôi ánh mắt mê man trong chốc lát đột nhiên hỏi:” tiểu kiều, chúng ta đang ở đâu?”

“Hả? Trong xe.”

“Trong xe … Chiết tiệt, ai đang lái xe? Xe di chuyển thế nào? Hai tên này muốn bắt cóc chúng ta sao?” Anh tôi nghiêng người ngồi dậy

Hai tiểu quỷ sai ngồi trước quay đầu lại, cười nói:” huynh trưởng đại nhân, ngươi có khoẻ không?”

Anh tôi dại ra 30 giây, sau đó trong xe liền vang lên tiếng gầm giận dữ ——

” Huynh trưởng đại nhân cái khỉ gì! Ai là huynh trưởng của các ngươi! Mau dừng xe lại cho lão tử “

” Tiểu kiều, đầu óc em choáng váng sao? Sao em lại để quỷ lái xe, đồ vật trong mắt quỷ và chúng ta không giống nhau, quỷ chỉ lái xe tang, mẹ nó, lại chạy đến địa phương quỷ quái nào đây”.

Chiếc xe dừng lại ở giữa lòng sông khô ráo.

Anh tôi ngồi xổm xuống đất cúi đầu xuống, lẩm bẩm: mẹ nó suýt nữa toi mạng, ông trời phù hộ, làm ta kịp thời tỉnh lại…..

Mạnh mạng tiểu quỷ hưng phấn xoa tay nói:” tiểu nương nương, tôi lần đầu đi xe ở dương gian, xe này cảm giác thật là thích, so với xe tang tốt hơn rất nhiều”

Tôi không nói lên lời nhìn hắn, tên thúi này vừa rồi còn xung phong lái xe, tôi cũng là mù tâm, đi tin tưởng hắn.

Chạy đến lòng sông đi được sao?

Quả nhiên, đường đi của quỷ và đường đi của người không giống nhau

” Đi thôi tiểu kiều, đại nạn không chết ắt sẽ có hạnh phúc cuối đời, vẫn là anh đi lái xe…… Mẹ nó, khung xe không bị đâm hỏng…..” Anh tôi không nói lên lời, thở dài một tiếng

Tiểu quỷ sai ủy khuất ngồi ghế sau:” nơi này âm khí quá nặng, chúng tôi đi cùng tiểu nương nương, nhỡ có đồ vật không có mắt bay tới”.

” Nghe có vẻ như hai ngươi rất lợi hại, gặp lệ quỷ liền sợ hãi, còn bảo vệ ta”. Tôi hừ lạnh một tiếng

” Hắc hắc….. Tiểu nương nương đưa chúng tôi đi bắt lệ quỷ, chúng tôi còn được thưởng thêm bổng lộc”. Tiểu quỷ kém xoa xoa tay

” Thôi là, là muốn ở trước mặt giang khởi vân thể hiện nhiều hơn chút”. Anh tôi hừ lạnh một tiếng

Anh tôi không mở miệng hỏi tôi hai đuổi thi nhân kia ra sao, ở lọai tình huống như thế này, tôi chỉ có thể gọi quỷ sai lên phản kích, khoá sinh hồn

Hai người bọn họ giờ đang nằm ở giữa cánh đồng mọc đầy cỏ dại kia, khu đó lại có thêm hai thi thể

Anh tôi hẳn có thể là đoán được, nhưng lại không hỏi

Tiểu quỷ sai đi đường âm, tuy hướng không sai, nhưng lại đưa chúng tôi tới thâm sơn cùng cốc, lệch khởi quỹ đạo đường chính

Giang khởi vân yêu cầu chúng tôi chờ anh ta rồi cùng đi vào làng hoàng đạo, anh tôi không có kế hoạch đi một mình, vì thế anh định trở lại con đường núi bình thường, liền dừng lại

” Các ngươi về trước đi, ta ở chỗ này chờ lãnh đạo của ngươi tới”. Anh tôi tống cổ hai tiểu quỷ sai đi.

” Sao lại đuổi bọn họ đi?” Tôi kỳ quái hỏi.

” Âm khí quá nặng, có thêm bọn họ càng nặng hơn, chúng ta xuống chào thổ địa….. Thổ địa ở đây không dễ”. Anh tôi cầm một sấp tiền giấy xuống xe.

Tôi theo anh tôi bước vào bước trên con đường núi, ở đây trên vách đá có cái hốc, bên trong có một bức tường gạch nhỏ, vây quanh là pho tượng thổ địa, xung quanh có hương tro thơm đặc biệt, xem ra đi ngang qua đây mọi người xẽ cúi chào.

Anh tôi vừa mới đốt tiền giấy, mặt đất nổi lên một trận gió lạnh —–