Chồng Tôi Ít Tuổi Hơn Tôi

Chương 14




Giống như bị đầu độc, chị ngẩng đầu nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy nam căn to và dài hung ác ra vào trong âm đ*o của mình, thậm chí mỗi lần rút ra còn kéo theo thịt non, hai túi tinh hoàn vỗ mạnh vào cửa huyệt, thật dâm mỹ.

"Uh, a, thật to, quá lớn."

"Còn có lớn hơn nữa đây này". Lý Phàm gia tăng độ mạnh yếu, điên cuồng ra vào.

"A a a a" Quách Tuệ Thiến lúc này chỉ có thể đong đưa thân thể theo tiết tấu của anh, liên tục rên rỉ.

"Thiến, huyệt nhỏ của em trừ không có lớp màng kia, quả thực không khác gì xử nữ ", khiến anh sảng khoái muốn chết.

Bị làm đến tinh thần hoảng hốt, chị chẳng còn sức lực phản bác, thân thể nghênh đón một luồng sóng cao trào.

"A, thật sảng khoái".  Tiểu huyệt của chị vừa nóng vừa chặt, xoắn chặt lấy nam căn của anh.

Lý Phàm dùng hết sức đút vào, hạ thân chị lúc này đã lầy lội đầy nước, dương v*t thô to như cánh tay mỗi lần đều thọc tận vào cổ tử cung, chen sâu trong tử cung của chị.

"A, không, không được". Quách Tuệ Thiến thét chói tai, trong khe huyệt trào ra một dòng dịch, bị anh làm đến cao triều.

Cao trào qua đi thân thể trắng nõn của chị hiện lên màu hồng phấn mê người, cái miệng nhỏ không kịp nuốt nước miếng, thân thể mềm mại đầy mùi mồ hôi, hai bầu vú lớn bị anh xoa bóp in hằn dấu tay.

Lý Phàm vẫn còn tiếp tục dũng mãnh đút vào, phần hông nhanh chóng nhún lên, đụng mạnh vào xương mu của chị. Cuối cùng, anh cũng chạy nước rút, không báo trước bắn tinh dịch nóng hổi vào chỗ sâu nhất trong cơ thể chị.

"A..."

"A...", thật nóng.

Xuất tinh xong, Lý Phàm không lập tức rút côn th*t ra, mà tiếp tục xoay nghiền trong hoa huy*t của chị, chậm chạp hoạt động.

"Ân... Ân". Cự vật trong cơ thể chị không có dấu hiệu mềm đi, ngược lại càng trướng lớn hơn.

Anh chợt ôm lấy chị, giữ nguyên tư thế đi tới sân thượng, khoác một chân lên lan can, hung hăng tiến vào.

"A a", âm thanh rên rỉ của chị quanh quẩn trong màn đêm yên tĩnh.

"Thiến, làm ở bên ngoài có phải hưng phấn hơn không, huyệt nhỏ của em xoắn anh hơi đau rồi đó, nhưng anh rất thích."

"A, Lý Phàm, a, Phàm", thật là lợi hại.

"Thiến, nên gọi ông xã rồi, hôm nay là ngày kết hôn của chúng ta". Lý Phàm mút lấy nụ hoa lớn của chị, hạ thân đong đưa.

"A, ông xã, ông xã, dùng lực chút nữa, a, thật sâu, thật là lợi hại". Lúc này Quách Tuệ Thiến điên cuồng vặn vẹo eo, phối hợp với từng lần ra vào của anh.

Lý Phàm xoay người chị lại, cùng đối mặt với mình, để hai chân chị quấn lên hông của mình, cúi đầu ngậm chặt cái miệng nhỏ diễm hồng.

"Thiến, anh yêu em, anh yêu em", anh hôn lung tung lên ngực chị.

"Ngô, em, em cũng yêu anh, Lý Phàm, em yêu anh". Chị thét chói tai thổ lộ lòng mình.

Lúc Quách Tuệ Thiến nói ra "Em yêu anh", Lý Phàm lại một lần nữa đạt đến cao trào, đem vô số mầm móng bắn vào sâu trong tử cung của chị.

Cả chiều tối hôm ấy, Quách Tuệ Thiến không biết hai người đã làm bao nhiêu lần, cũng không biết anh bắn mấy lần trong hoa huy*t của chị, bởi vì sau đo, thần chí chị đã không còn rõ ràng nữa, ngất đi lúc nào không hay. Tỉnh lại lần nữa đã là sáng hôm sau.