Chồng Tôi Hình Như Ngoại Tình Rồi, Phải Làm Sao Bây Giờ?

Chương 18: Dã nam nhân công - Phần 7




Bây giờ bụng vợ tôi đã lớn lắm rồi, mỗi ngày lên xuống giường đều cần phải có tôi đỡ, còn nếu đi ra ngoài thì lại càng mệt hơn.

Cho nên bình thường mỗi ngày vợ tôi đều làm tổ ở nhà. Không gian hoạt động chính là phòng ngủ, nhà vệ sinh và phòng bếp, cứ ba nơi một đường.

Dưới sự siêng năng trổ tài nấu nướng của tôi, khuôn mặt của vợ cuối cùng cũng được tôi nuôi tròn hơn một chút, lúc véo lên toàn thịt là thịt. Lúc em ấy soi gương lại than mình bây giờ trông giống như ông chú béo rồi.

Béo cái gì mà béo chứ, vợ tôi đáng yêu quá chừng.

Sau khi người anh em biết được vợ tôi đang mang thai thì chủ động gánh vác công việc giúp tôi. Lúc vợ tôi mang thai được bảy tháng, cậu ấy còn cố tình xách theo một số sản phẩm trẻ em đến gõ cửa nhà tôi.

Đúng là làm khó cậu ấy rồi, một Alpha vụng về như vậy không biết làm thế nào mà chọn đồ trong cửa hàng dành cho mẹ và bé được cơ chứ.

Không giống tôi. Tôi là người đàn ông đã có gia đình, mấy việc như thế này tôi làm hết sức thuận buồm xuôi gió.

Anh em nhìn thấy vợ tôi thì bị dọa nhảy dựng lên, kinh ngạc cảm thán:

"Sao bụng lớn quá vậy?!"

Nói đến chuyện này tôi không thể không kiêu hãnh ưỡn ngực. Nếu tôi mà là con công, tôi đã kiêu ngạo xòe đuôi ra múa rồi.

Người anh em của tôi còn đang choáng váng hỏi tôi: "Cậu sao vậy?"

Trước tiên tôi đắp cho vợ cái chăn mỏng, sau đó mới đắc ý nói:

"Vợ tôi mang song thai."

Miệng người anh em há to đến mức có thể đút lọt một quả trứng gà, nghẹn nửa ngày mới nói được một câu.

"Cậu trâu bò thật."

Vợ tôi túm túm cái chăn. Tôi nhanh tay nhanh chân kéo người anh em đi ra ngoài nói chuyện, chủ yếu là do vợ tôi da mặt mỏng, hơn nữa tôi cũng không thích người khác nhìn thấy bộ dáng lúc em ấy thẹn thùng.

Người anh em lấy ra một bao thuốc lá, rút một điếu thuốc bỏ vào miệng, sau đó bật lửa, hung hăng hít hai hơi.

Tôi hiểu rồi. Cậu ấy đang hâm mộ tôi.

Anh em vừa hút thuốc vừa nhìn tôi, sau đó lại lắc đầu.

Tôi biết mà, cậu ta đang ghen ghét.

Người anh em đưa hộp thuốc cho tôi, tôi đẩy lại.

"Cậu không hiểu, tôi sắp trở thành một người ba rồi, hơn nữa tôi còn phải làm ba của hai đứa nhỏ. Tôi không thể hút thuốc được."

Nhắc đến việc này là tôi lại hết sức phấn khích. Có hai đứa nhỏ đồng nghĩa với việc cả hai đứa nó có thể làm bạn chơi với nhau, đỡ phải tranh giành vợ với tôi.

Đúng là không hổ danh là anh em của tôi, hắn cũng rất kích động, trực tiếp niết hộp thuốc lá đến khi cán mỏng nó.

Tôi vỗ vai cậu ấy.

"Anh em, cậu cũng già đầu rồi, sau này tìm một Omega mà sống cùng đi. Nếu tìm không ra thì tìm một Beta cũng được. Cậu xem xem, trước đây tôi với vợ cũng rất hạnh phúc. Tất nhiên bây giờ chúng tôi lại càng hạnh phúc hơn."

Người anh em trực tiếp đem tàn thuốc dập tắt, bóp nát hộp thuốc lá với tàn thuốc rồi ném tất cả vào thùng rác. Cậu ấy vẫy tay với tôi một cái,

"Cậu đừng mẹ nó ở đó mà ép người, mau ra đây đánh một trận đi. Tôi không đánh cậu một trận cả người sẽ không thoải mái!"

Bạo lực, thật bạo lực. Người độc thân với người có gia đình đúng là không giống nhau.

Tôi với người anh em ở bên ngoài thống khoái đánh một trận đến nỗi mấy bác gái đi ngang qua còn sợ hãi báo cảnh sát.

Người anh em đánh không lại tôi. Chủ yếu vì bây giờ tôi không phải là đơn thân một mình chiến đấu. Bây giờ trên người tôi đã có sức mạnh của lực lượng một nhà bốn người. Cái này gọi là gì nhỉ?

Đây được gọi là sức mạnh của tình yêu.

Lúc tôi tiễn anh em về lại dặn dò cậu ấy một lần nữa.

"Nhớ chú ý xung quanh cậu cho kỹ, lỡ đâu lại gặp được một nửa kia của mình. Haiz, một cẩu độc thân như cậu căn bản là sẽ không thể tưởng tượng được một nhà bốn người hạnh phúc như thế nào."

Anh em tức giận đến nỗi muốn cho tôi hai gậy.

Tôi hừ một tiếng vừa đi vừa hát trở về phòng tìm vợ, về sau chúng tôi chính là một nhà bốn người mà...