Chồng Tôi Hình Như Ngoại Tình Rồi, Phải Làm Sao Bây Giờ?

Chương 11




Tôi để điện thoại sang một bên, diễn đàn này thực sự không đáng tin cậy.

Lão Mạc đang gõ cửa, vừa gõ vừa nói:

“Vợ ơi, trước tiên em mở cửa để anh nói xong đã.”

Tôi đứng dậy xuống giường, động tác quá mạnh khiến eo tôi hơi đau. Lão Mạc làm tôi tức giận đến cháo cũng chưa ăn xong.

Tôi đỡ eo đi lại mở cửa, Lão Mạc đứng ở cửa ngây ngốc cười, thấy tôi đỡ eo thì chạy nhanh lại muốn ôm tôi. Mặc dù tôi đang không vui nhưng tôi vẫn nhớ vòng tay của anh ấy.

Ai bảo đây là Lão Mạc của tôi.

Tôi lén vùi đầu vào bờ vai của anh ấy. Lão Mạc của tôi tốt như vậy, dựa vào cái gì mà muốn tôi nhường anh ấy cho cái đồ lẳng lơ không biết xấu hổ đáng ghét kia!

Lão Mạc trực tiếp bế tôi lên đi về phía giường, vừa đi vừa dùng cằm cọ cọ đỉnh đầu tôi.

“Vợ ngoan, không tức giận nữa nha. Chồng không đi thắt ống dẫn tinh nữa, sau này sẽ mang bao, chắc chắn sẽ làm tốt mấy biện pháp đó mà.”

Bỗng nhiên tôi có cảm giác rất ủy khuất, mặt tôi vẫn còn chôn ở bờ vai của anh ấy, giọng hơi khàn.

“Sau này anh vẫn còn muốn... Anh cho em là cái gì...”

“Omega tốt như vậy sao... Không phải anh từng nói dù em là Beta anh cũng không quan tâm...”

“Không phải em chỉ là... Không thể sinh... Tại sao...”

Nói xong lời cuối cùng tôi có chút nghẹn ngào, cảm giác mắt mình ướt đẫm. Tôi thật sự không muốn làm ra vẻ như thế, tôi cũng không biết tại sao gần đây mình lại như thế này nữa. Từ khi nhận ra Lão Mạc không muốn lên giường với tôi, tôi lúc nào cũng lo được lo mất.

Nước mắt bắt đầu chảy xuống không kiểm soát được, tôi cảm thấy áo ngủ của Lão Mạc cũng bị tôi làm ướt hết rồi.

Lão Mạc sợ tới mức nâng mặt tôi lên, tay chân luống cuống mà lau nước mắt cho tôi, lại sợ làm tôi đau, cuối cùng nhẹ nhàng mà hôn những giọt nước mắt đang tuôn rơi trên mặt tôi.

“Vợ ơi đừng khóc. Em khóc tim anh đau lắm. Đều tại anh, tất cả là lỗi của anh. Vợ ơi, em đừng khóc nữa... ”

Trước mắt tôi mờ đi, mũi cũng hơi cay cay. Lúc nước mắt chảy xuống, tôi cảm thấy các giác quan của mình đều trở nên nhạy cảm hơn.

Lão Mạc hôn miệng tôi một cái.

“Vợ đừng khóc, nếu không em đánh anh hai cái đi? Em khóc như vậy không tốt cho thân thể đâu.”

Lão Mạc nhà tôi tốt như vậy, tại sao lại đi theo tiểu tam chứ?

Nước mắt tôi lại tí tách rơi xuống, tôi nghẹn ngào hỏi anh:

“Anh thích Omega đến vậy sao?”

Lão Mạc đột nhiên hoảng hốt.

“Vợ à, em là cái gì anh cũng đều thích. Mặc kệ là Omega hay là Beta, em chính là em. Mạc Đại Không yêu Bùi Thanh Hải. Đừng khóc, ngoan nào...”

Tôi căn bản nghe không hiểu anh ấy đang nói cái gì cả. Tôi chỉ nghe được anh ấy nói còn yêu tôi, tôi hít hít mũi, hỏi anh:

“Vậy tại sao anh còn muốn đi tìm Omega khác.”

Lão Mạc rút hai tờ khăn giấy lau nước mắt cho tôi, vừa lau vừa giải thích:

“Anh đâu có Omega nào khác, anh chỉ có một mình em.”

Cái khăn giấy này dường như có một mùi thơm lạ, tôi luôn cảm thấy mình loáng thoáng ngửi thấy một mùi hương vừa xa lạ lại vừa quen thuộc.

Nhưng lời Lão Mạc nói lại càng kỳ quái hơn.

“Có ý gì?”

Biểu tình của Lão Mạc có hơi khó xử.

“Vợ ơi, thật ra em là Omega.”

Tôi trợn mắt há hốc mồm, trong đầu tôi hình như hiện lên một vài đoạn ký ức.

Lão Mạc tiếp tục nói:

“Sau khi chúng ta kết hôn, cha em nói cho anh biết. Khi còn nhỏ ông ấy cho em ngụy trang thành Beta. Anh đã đi hỏi bác sĩ rồi, ông ấy nói em sắp biến trở về thành Omega. Kỳ động dục cũng sắp tới rồi.”

Không đợi tôi tiêu hóa hết lời Lão Mạc nói, đột nhiên tôi cảm thấy cơ thể mình có hơi nóng.

Có một loại cảm giác kỳ quái từ phía sau lan ra, còn kèm theo một loại mùi hương.

Lão Mạc dường như cũng nhận ra tôi không ổn lắm. Anh ấy day day cái mũi:

“Vợ ơi, có phải em tới... kỳ động dục không?”

- --------------------

Tác giả có chuyện muốn nói:

Lão Mạc: Chú ý! Kỳ động dục này mọi người muốn nhìn ở góc nhìn 1 của tôi, muốn nhìn từ góc nhìn 2 của vợ tôi, hay muốn nhìn từ góc nhìn thứ 3 của thượng đế. Muốn nhìn từ góc nhìn của ai thì mau bình luận khen @Một nén nhang đi!

Bình luận nhiều thì đêm nay có khả năng sẽ mở một chuyến tàu đêm!

Tác giả tôi đây vì bình luận đến mặt cũng từ bỏ luôn!