Chồng Ngốc Của Lưu Tuệ

Chương 32




Liễu Yến cuối cùng lựa chọn tin tưởng Lưu Tuệ, với hi vọng con mình có thể bình an hạnh phúc lớn lên. Nàng đã ngu ngốc không thể bảo vệ con mình hai lần rồi. Nàng không còn tự tin vào việc mình có thể giữ, hay nuôi lớn đứa con của mình được hay không nữa, chi bằng lúc này buông tay mới là sáng suốt. Để cho người đủ khả năng bảo vệ nó, nàng đứng xa xa cũng là được rồi.
Diệp phủ vào mỗi ngày rằm hàng tháng sẽ tụ tập lại với nhau đông đủ để ăn cơm. Lúc này hai tiểu thiếp cũng được đặc cách để lên nhà chính dùng bữa. Thẩm Yên vẫn như mọi khi cho Diệp Ni đến dùng bữa, bản thân thì viện cớ không khỏe nên không có mặt.
Mọi người đều ngầm hiểu nên không chú ý đến vấn đề trên bàn ăn thiếu người nữa. Bình thường hai tiểu thiếp vẫn rất quy củ một năm một hai lần mới lên nhà chính. Những việc hội họp hàng tháng như vậy mang danh là cần đủ cả gia đình. Nhưng đối với các nàng là có cũng được mà không có cũng được.
Điều làm mọi người ngạc nhiên là hôm nay Liễu Yến cũng tới, nàng mặc một bộ y phục màu xanh nhạt. Trông giản dị nhưng vẫn tô được nét đẹp của nàng. Ánh mắt Trần Hảo và Lưu Tuệ đều hơi đổi khi thấy nàng, một người là thấy khó chịu vì vẫn có người không biết điều tới đây, một người là biết có chuyện sắp xảy ra nên như vậy.
Liễu Yến cung kính hành lễ sau đó được Diệp lão phu nhân gọi ngồi xuống một chỗ trống. Không khí trong phòng không bởi vì nàng xuất hiện mà bớt đi phần náo nhiệt. Ngược lại Liễu Yến mọi khi hay im lặng hôm nay lại biết điều nói vài câu ngọt ngào chọc Diệp lão phu nhân vui vẻ không thôi.
Trò chuyện một lúc thì mọi người trong bàn đều nâng lên chén rượu, Lưu Tuệ thấy Liễu Yến bất động, xem ra là nàng quyết định sẽ nói ra trong hôm nay. Quả nhiên mọi người thấy Liễu Yến không nâng ly thì hơi nhíu mày, có chút không vui.
Trần Hảo đang định mở miệng nói chuyện thì Liễu Yến đã ngượng ngùng nói : " Xin lỗi mọi người bây giờ con không thể uống rượu được"
Nói xong hai má hồng hồng, Diệp lão phu nhân là người từng trải thấy biểu hiện của nàng liền đoán được chuyện gì xảy ra. Nằm tay Liễu Yến, Diệp lão phu nhân hỏi : " Con...có phải con? "
Liễu Yến nhẹ nhàng gật đầu, Diệp lão phu nhân liền vui vẻ cười tươi mọi người phải mất một lúc sau mới có thể tiêu hóa được chuyện gì vừa xảy ra. Diệp Huân vui vẻ nói : " Hảo, đúng là chuyện vui"
Diệp Húc cũng vui vẻ hỏi han Liễu Yến, Trần Hảo cũng cười nói : " Liễu muội muội đúng là đem tin tốt đến cho cả nhà. Sao không nói với ta sớm hơn, ta biết đã mời đại phu cho muội, lần này phải chăm sóc bản thân cho tốt"
Diệp lão phu nhân nghe vậy lại nhớ tới Liễu Yến từng hai lần xảy thai, sắc mặt không khỏi có chút ảm đạm đi. Liễu Yến nắm chặt khăn tay, sao trước đây nàng lại có thể ngu ngốc đến mức nghĩ con người này tốt đẹp. Nàng ta rõ ràng là đang nhắc nhở người trong Diệp gia nàng là gà không biết đẻ trứng đã từng xảy thai hai lần, đừng có hi vọng gì nhiều.
Trong lòng đã có nghi kị, Trần Hảo làm gì Liễu Yến cũng thấy nàng ta có ý xấu. Cúi đầu nhìn chân mình, Liễu Yến hít vào một hơi cười nói : " Muội cũng mới biết cách đây không lâu, muốn nhân ngày vui hôm nay nói ra cho mọi người cùng vui"
Trần Hảo nghe xong mỉm cười, một bộ người tỷ tỷ mẫu mực, Liễu Yến lại nói : " Con may mắn gặp được một vị đại phu người ấy đã tìm ra vấn đề không ổn của con. Đại phu nói chỉ cần tĩnh dưỡng đúng cách đứa trẻ sẽ khỏe mạnh"
Nói xong liền vén vài sợi tóc ra sau tai, người khác có thể không để ý nhưng Trần Hảo và Lưu Tuệ ngay lập tức nhìn ra Liễu Yến nàng không còn đeo đôi hoa tai ấy nữa. Trần Hảo mặt mũi tái mét tự tin lúc ban đầu không còn. Liễu Yến đang nhắc nhở nàng, nàng ta đã biết nguyên do vì sao đến giờ nàng ta vẫn chưa thể sinh con cho Diệp gia.
Đôi hoa tai không còn, Liễu Yến lại đã cảnh giác việc này không còn đơn giản nữa. Diệp lão phu nhân nghe Liễu Yến nói xong tâm trạng liền thẳng tắp vui vẻ trở lại. Lần này xem ra Diệp gia thực sự có thể có thêm hậu đại rồi, nhìn Liễu Yến cũng thấy thuận mắt hơn.
Liễu Yến nhân lúc mọi người đều đang vui vẻ nhìn bụng của nàng liền len lén nhìn qua chỗ Lưu Tuệ. Vừa vặn đụng Lưu Tuệ cũng đang nhìn qua phía này, hai người gật đầu một chút. Đạt được thỏa thuận ngầm về việc đứng chung một thuyền.
Nói thực thì Lưu Tuệ khá ngạc nhiên về biểu hiện của Liễu Yến ngày hôm nay. Nàng có vẻ kiên cường hơn những gì mình đã nghĩ, quả nhiên một người mẹ khi đụng đến vấn đề của con mình thì đều trở nên mạnh mẽ hơn.
Liễu Yến bên ngoài thì kiên cường, nhưng trong lòng lại có chút sợ hãi. Hôm nay nàng đi nước cờ nguy hiểm như vậy, đặt cược đánh động Trần Hảo. Điều này làm cho nàng ta thu liễm lại cũng có thể khiến nàng ta tìm cách khác điên cuồng hơn.
Liễu Yến cố sức như vậy, một phần vì che giấu để Trần Hảo nghĩ nàng phát hiện ra vấn đề chứ không phải do người ngoài chỉ điểm. Không thể để nàng ta biết Lưu Tuệ đã có ý định kéo nàng ta xuống được. Lưu Tuệ phải đứng vững, con mình sau này mới vững vàng được. Phải nhanh chóng khiến con mình trở thành con thừa tự của Diệp Minh và Lưu Tuệ mới được.
Liễu Yến nàng sợ hãi, không biết mình còn có thể cứng cáp đương đầu được bao lâu.