Chồng Ma Của Em

Chương 818




Chương 818:

 

Lúc này Sỉ Mi mới yên tâm.

 

Nhưng Lãnh Mạch vân vẻ mặt âm trầm: “Đi với anh tới bên Hàn Vũ, bảo người đàn ông kia lập tức rời đi!”

 

“Vì sao?” Lãnh Mạch có thù địch lớn với Mộ Tu cỡ nào?

 

“Một người đàn ông ở trong cơ thể em còn ra thể thống gì! Không kiêng nể gì năm trong cơ thể em thì thôi, còn có thể chiếm hữu linh hồn em! Bảo ông ta lập tức cút đi!” Lãnh Mạch rống tôi.

 

“..” Những lời này tuy nói không sai, nhưng sao tôi có cảm giác là lạ? Cái gì mà một người đàn ông ở trong cơ thể t “Tôi thấy người đàn ông của cô mắc chứng hoang tưởng.” Mộ Tu khó chịu lạnh lùng nói.

 

Lãnh Mạch vừa mới nói như vậy, Si Mị cũng nổi giận, kéo cánh tay tôi gào rống. Lãnh Mạch hất tay Si Mi ra, bảo Sỉ Mị đừng nên động vào tôi, Si Mi và Lãnh Mạch cãi nhau, rất âm ï, hai người đàn ông lại kết phường gào với tôi, cứ tiếp tục như vậy có lẽ Mộ Tu cũng muốn gia nhập trận tranh cãi này, tôi vội vàng kéo bọn họ: “Dừng dừng dừng, em đi tìm Hàn Vũ, em sẽ đi tìm Hàn Vũ ngay, các vị đại gia, các vị nghỉ ngơi một lát đi, nghỉ ngơi một lát đi.”

 

Lãnh Mạch và Si Mị cùng giơ tay lên làm bộ muốn đánh tôi, tôi nhanh chóng chạy đi.

 

Haizz, đúng thật là, ai nói ba người phụ nữ thành cái chợ? Tôi thấy ba người đàn ông lại càng thành cái chợ khiến người ta đau đầu!

 

“Ngài Mộ Tu, lần này cảm ơn ngài tới giúp đố, hôm nào tôi lại tới tìm ngài tán gầu nhé” Vừa đi về bên phía Hàn Vũ, tôi vừa nói với Mộ Tu.

 

“Thôi đi, lân nào cô tới tìm tôi cũng có một đống chuyện xấu, cô để tôi ở yên an nhàn trong sách cổ tiên tri đi” Mộ Tu ôm đầu năm ở trong thế giới tỉnh thân của tôi lười biếng nói.

 

“Lần sau nhất định không phải có việc mới tìm ngài, nhất định chỉ tìm ngài nói chuyện thôi!” Tôi cười thề.

 

Tiếng cười của tôi còn treo trên bờ môi, Lãnh Mạch và Sỉ Mị còn đi ở phía sau cách một đoạn, Hàn Vũ thì ở phía trước cách không xa đi về phía tôi, kiếm thần của tôi còn ném ở trên mặt đất chô Tống Lăng Phong biến mất. Bông nhiên bùm một tiếng, đất đai đột nhiên nứt ra, bầu trời lập tức tối lại, không nhìn thấy cái gì, tôi ngã vào trong một vùng lõm.

 

“Xảy ra chuyện gì thế?” Tôi rơi xuống hầm, làm ra một tấm chấn băng ở trên đỉnh đầu, ngăn cản tảng đá rơi xuống.

 

“Cẩn thận!” Mộ Tu đột nhiên kêu to.

 

Bên tai có gió mạnh lướt qua, tốc độ này nhanh muốn chết, phản ứng của tôi đã rất nhanh, nhưng vân bị cơn gió mạnh này hất ngã xuống đất, mông bị té mà đau đớn.

 

“Kẻ nào?” Tôi kêu to với bốn phía hắc ám.

 

“Lợi hại lợi hại, thật sự giết chết Minh Vương Lạc Nhu, ngay cả lão hồ ly Tống Lăng Phong đều cùng đối phó, cô nhóc cô, quả nhiên là rất thú vị” Giọng nói của một người đàn ông vang lên.

 

Giọng nói này… Vì sao sẽ quen thuộc như vậy?

 

Chẳng lẽ đây là người đứng phía sau âm mưu này?

 

Tôi chống người đứng dậy, vì phòng ngừa ngộ nhỡ, tôi nói với Mộ Tu: “Mộ Tu, trao đổi linh hồn!”

 

Mộ Tu gật đầu, một giây sau, mái tóc dài biến thành đỏ, Mộ Tu làm chủ thân thể tôi.

 

“Nhanh như vậy đã biến thành quỷ thần rồi hả? Tôi còn muốn chơi với cô thêm một lát cơ”

 

Bông nhiên áo của tôi bị một bàn tay năm lấy, Mộ Tu trở tay năm lấy tay người kia, người nọ mang theo chúng tôi nhảy lên, nhảy tới mặt đất: “Đi tới mặt đất cô có vẻ am hiểu chơi đi”

 

Cơ thể của tôi bị người đàn ông xách từ dưới đất lên mặt đất lân nữa, lúc này đám người Lãnh Mạch cũng đã chạy tới, tâm mắt khôi phục ánh sáng, nhưng mà không đợi tôi thấy rõ người tới là ai, chỉ nghe Hàn Vũ kinh hãi kêu lên: “Vương Thao Thiết?”

 

Thao Thiết?

 

Thao Thiết!

 

Tôi được đặt lên đất, người đàn ông không ném tôi, nghiêng đầu hơi nhếch miệng, đôi mắt màu tím giống mắt Dạ Minh như đúc nhìn tôi: “Cô bé, cô so với lần trước gặp, hình như trưởng thành không ít”

 

“Ông là kẻ chủ mưu đẳng sau mọi chuyện đúng không?” Tôi kinh hãi hỏi.

 

Thao Thiết im lặng một lát, vẻ mặt mê mang: “Kẻ chủ mưu cái gì? Có thể ăn được sao?”

 

Không phải ông ta à?

 

Không phải ông ta thì ông ta tới đây làm gì?

 

“Ông tới làm gì” Lãnh Mạch mở miệng nói, vô cùng cảnh giác Thao Thiết.

 

Thao Thiết lười biếng nhún vai nói: “Con dâu tôi bị cô bé này giết, tôi tới báo thù thôi.”

 

Vừa nghe thấy thế, tôi lập tức khẩn trương, nói với Mộ Tu: “Thao Thiết này ngài phải cẩn thận, nghe nói ông ta tôn tại từ lúc trời đất mới sinh ra, thậm chí còn có bản lĩnh ngao du vũ trụ, không ai biết ông ta mạnh cỡ nào, từ trước tới nay ông ta không quan tâm tới thế sự, lúc trước gặp được ông ta ông ta còn giúp tôi cứu Dạ Minh, sao lần này…”

 

“Báo thù sao?” Lãnh Mạch lạnh lùng nói: “Bông nhiên vương Thao Thiết quan tâm tới sự sống chết của đám người phàm chúng tôi đúng là kỳ tích, con dâu ông nhiều như vậy, chết nhiều như thế, chỉ riêng tới tìm chúng tôi báo thù à?”

 

“Lãnh Mạch à, tính cách này của cậu thật sự không đáng yêu, luôn lạnh như băng, vậy mà cũng có cô bé thích cậu” Đối với việc bị vạch trần, Thao Thiết có vẻ thờ ơ.