Chồng Ma Của Em

Chương 809




Chương 809:

 

“Ngài Mộ Tu, chúng ta về bên trận doanh của mình trước, đi tìm Lãnh Mạch, anh ấy nhất định có biện pháp tìm được trận pháp của Hồng Hồng!”

 

Mộ Tu nhíu mày, không nói gì thêm, từ không trung hạ xuống bên cạnh đám người Lãnh Mạch.

 

Trên người Mộ Tu tóc đỏ có khí thế mãnh liệt, hoàn toàn tương phản với khí thế của tôi.

 

Ánh mắt của đám người Lãnh Mạch vô cùng khẩn trương.

 

“Quỷ thần cực mạnh trong truyền thuyết” Chu Tước ngửa mặt nhìn tôi: “Hôm nay vừa nhìn, quả nhiên danh bất hư truyền, loại khí thế này, Bạch Hổ biến thành người, có lẽ cũng không mạnh như ông.”

 

Mộ Tu lạnh lùng liếc anh ta một cái, không để ý tới anh ta đi thẳng tới phía trước Lãnh Mạch.

 

Lãnh Mạch nheo mät lại.

 

“Cô có gì muốn nói thì tự mình nói với cậu ta đi, tôi không muốn thâm tình khẩn thiết đối mặt với một người đàn ông.” Mộ Tu nói với tôi câu này xong, lập tức rời khỏi quyên khống chế thân thể tôi.

 

Tôi khôi phục lại, tóc biến thành màu đen, có chút sững sờ: “Vậy tôi không thể lại triệu hoán ngài được nữa hả?”

 

Mộ Tu ở trong nội tâm của tôi ôm cánh tay ngồi xuống: “Sách cổ tiên tri ở trong cơ thể cô, bây giờ cô có thể tùy ỳ chuyển đổi quyền chủ đạo của thân thể”

 

Hóa ra là như vậy…

 

Chỉ cần Mộ Tu không rời đi, tôi sẽ không lo lắng, tôi nhìn về phía Lãnh Mạch nói: “Lãnh Mạch, là em”

 

“Anh biết.” Lãnh Mạch từ trên cao liếc tôi: “Anh c Q thể cảm nhận được”

 

Tôi sửng sốt, sau đó cười rộ lên: “Em biết, cho dù em biến thành bộ dạng gì đi chăng nữa, anh đều biết là em mà”

 

Lãnh Mạch từ chối cho ý kiến: “Nói đi, chắc chăn là quỷ thân Mộ Tu nói cho em phương pháp, đúng không?”

 

Thực sự không có chuyện gì có thể lừa được Lãnh Mạch, tôi nói chuyện cùng hủy diệt mà Mộ Tu nói với tôi cho Lãnh Mạch: “Chuyện quan trọng hiện giờ là phải tìm được trận pháp của Hồng Hồng, em đoán trận pháp của Hồng Hồng được cất giấu ở ngay chỗ Tống Lăng Phong, Lãnh Mạch, đối phó Tống Lăng Phong, anh có năm chắc không?”

 

“Tống Lăng Phong sao? Ông ta không mạnh hơn Lạc Nhu nhiều lãm” Lãnh Mạch nói.

 

Như vậy chúng tôi chỉ không đối phó được Hồng Hồng, nếu không có Hồng Hồng, chỉ có Tống Lăng Phong mà nói, tôi không cần triệu hoán Mộ Tu, tôi đều có thể đối phó Tống Lăng Phong, càng đừng nói là Lãnh Mạch.

 

“Thế này đi” Lãnh Mạch lại lên tiếng: “Em và quỷ thần Mộ Tu kiêm chế Hồng Hồng kia, anh đi đối phó Tống Lăng Phong, tìm ra trận pháp của quỷ thân, chúng ta cùng hủy diệt Hồng Hồng và trận pháp của quỷ thần, kết thúc cuộc chiến.”

 

“Được, em cũng nghĩ như vậy!” Tôi gật đâu Như vậy mọi chuyện sẽ trở nên đơn giản hơn, quỷ thân Hồng Hồng cũng không còn là nôi tuyệt vọng bất khả chiến bại nữa.

 

Không dám chậm trề quá nhiều, tôi nói với Mộ Tu: “Ngài Mộ Tu, kế tiếp phải giao cho ngài rồi”

 

Mộ Tu hừ một tiếng, một giây sau, mái tóc dài của tôi lại biến thành màu đỏ, Mộ Tu chiếm cứ quyền chủ đạo của cơ thể.

 

Mộ Tu liếc mắt nhìn Lãnh Mạch một cái.

 

Lãnh Mạch nói với Mộ Tu: “Đừng khiến cơ thể cô ấy bị thương, nếu không, không chết không ngừng”

 

“Chỉ là vương của Minh Giới cũng dám nói với tôi như vậy, trái lại cậu khí phách hơn Minh Vương lúc trẻ của nghìn năm trước, ồ, nhưng mà có tác dụng rắm gì, nếu không có tôi, cậu có thể bảo vệ người phụ nữ của mình sao?”

 

Lãnh Mạch hơi dừng lại.

 

“Đừng tưởng răng bây giờ mình trở nên mạnh mẽ cỡ nào, nếu muốn bảo vệ một người phụ nữ, không phải chuyện dễ dàng như vậy” Sau khi nói xong câu cuối cùng này với thâm ý khác, Mộ Tu không nhiều lời nữa, quay người, xông về phía Hồng Hồng.

 

Tôi mất hứng khi Mộ Tu nói Lãnh Mạch như vậy, nói với ông ta: “Lãnh Mạch đã rất cường đại, nhưng anh ấy là người không phải thần, chỉ cần là người đều có chô thiếu hụt không hoàn mỹ, không có người nào có thể nói mình cường đại tuyệt đối, ngài Mộ Tu, ngài cũng từng là người, ngài chắc chăn có thể hiểu lời tôi nói, đúng không?”

 

“Đừng so sánh người đàn ông kia với tôi, rất phiền”

 

Mộ Tu hung dữ với tôi: “Cậu ta là một người đàn ông, đương nhiên có thể hiểu lời nói của tôi, cô là một người phụ nữ, nếu dám nói chuyện với đàn ông như vậy, sẽ bị kéo ra ngoài đánh đập có biết không?”

 

Tôi bĩu môi: “Bây giờ đã là thời đại nào rồi, không còn là thời đại trọng nam khinh nữ của ngài nữa? Ngài cũng không phải không biết con gái đều là người bao.

 

che khuyết điểm, đâu có cô gái nào không bảo vệ bạn trai nhà mình…”

 

Có lẽ là những lời tôi nói lại gợi lên nỗi nhớ của Mộ Tu đối với Nhan Nhi, ông ta không để ý tới tôi nữa, chuyên tâm đánh nhau với Hồng Hồng, chiêu sau tàn nhân hơn chiêu trước, giống như phát tiết.