Chương 702: Bọn ta tới thu vong hồn
Nếu nói Chung Nhiễm từng nói răng sẽ không nhúng tay lại mang tộc người lùn tới tiếp viện là một kỳ tích, vậy toán quân này lại khiến người ta kinh hãi.
Dù có nghĩ nát óc, tôi cũng không tài nào ngờ được là họ sẽ tới giúp.
Người cưỡi ngựa đi ngay đầu đội ngũ là Si Mị, xông lên chiến trường trước tiên.
Tuy đội quân này chỉ có trăm người, thế nhưng vong linh, ác quỷ, lệ quỷ, hung hồn, thậm chí là quỷ khuyển, tóm lại tất cả những loài không phải con người trừ đám lính xương khô ra, tất cả khi nhìn thấy nhóm người kia đều đồng loạt biến sắc.
Người được bảo vệ đi ngay giữa kia, bên trái là Đâu Trâu sừng dài mình kéo lê dây xích, bên phải là cô nàng Mặt Ngựa vác búa lớn miệng ngậm kẹo que, cưỡi trên hai con ngựa đi đăng trước là chị em song sinh häc bạch vô thường.
Mà ngay chính giữa, ông lão vóc dáng màu mỡ mặc tơ lụa, trên đầu đội cái mũ to nặng, đang dùng tay nghịch nghịch mũ kia chính là người thống trị Quỷ giới, Diêm Vương.
“Việc này đúng là lạ lùng” Hàn Vũ nói ngay bên cạnh: “Từ xưa tới giờ hai giới Quỷ Minh đã có ước hẹn, đôi bên không can thiệp vào chuyện triều chính của nhau, nếu không tức là đã phạm vào đại ky số một trong việc giữ gìn trật tự thế giới. Tuy Lạc Nhu rất muốn thống trị Quỷ giới nhưng vân chưa ra tay với Quỷ giới. Thật sự không ngờ lần này Diêm Vương lại đến đây.
Phải, bọn tôi đã chiến đấu trong thời gian dài như vậy, từ đầu tới cuối Lạc Nhu chưa từng ra tay với Quỷ giới. Lân đó Quỷ giới bị sát thủ tàn sát cũng là làm dưới danh nghĩa của Tống Phong Lăng, dù Lạc Nhu có biến thái và mạnh mế hơn nữa thì vân không chạm vào đại ky của ba giới này. Khi xưa, cũng vì thế mà Bạch Hổ mới không ra tay với Lạc Nhu, Chung Nhiễm và Những cũng chính vì lý do giống vậy mà không nhúng tay vào chuyện này.
Cũng chính vì vậy, sự xuất hiện của Diêm Vương mới khiến tất cả mọi người ở đây đều trợn mắt hốc mỏ.
“Lão già Diêm Vương kia, ông tới đây làm gì?” Lạc Nhu trừng mắt, tròng mắt như sắp bay hẳn ra ngoài.
Đội ngựa chậm rãi đi vào chiến trường, dừng lại ở một chỗ. Cuối cùng Diêm Vương cũng chỉnh cho cái mũ lắc lư sắp rơi của mình ngay lại, bấy giờ mới nhìn Lạc Nhu: “Ôi, Minh Vương đại nhân, quả là đã lâu không gặp, cô lại già đi rồi nhỉ”
Phì.
Tôi không nhịn được, cười khẽ một tiếng.
Lạc Nhu sâm mặt: “Đừng có đánh trống lảng với tôi! Rốt cuộc ông tới nơi này làm gì?! Nơi này chính là Minh giới! Ông mang người của mình tới đây là muốn thế nào? Nhúng tay vào việc của Minh giới ư? Ông đã nghĩ rõ ràng rồi?”
“Không không” Diêm Vương trưng vẻ mặt hung ác, luôn tay xua đi, trong mắt lại lấp lánh tia sáng mưu mô: “Tôi chỉ là một Diêm Vương nho nhỏ, nào dám quản lý chuyện Minh giới. Ôi, sở dĩ tôi tới đây ý, đó là vì có người tố cáo với tôi, nói là đám vong linh và ác quỷ do Quỷ giới bọn tôi quản lý đã lũ lượt chạy tới Minh giới.”
Nói đoạn, Diêm Vương chỉ Sỉ Mị: “Cậu ta chính là người báo án”
Sỉ Mị khoác áo lông chồn đen, khoanh tay ngồi thẳng người, không buồn nhìn Lạc Nhu lấy một cái.
“Nên là..” Diêm Vương lại nói tiếp: “Vì lo Minh giới sẽ bị những vong hồn ác linh này quấy rối, phá hư trị an và trật tự của Minh giới, quan trọng nhất là ngộ nhỡ quấy rầy Minh Vương đại nhân thì biết làm sao, vậy nên tôi đã lập tức triệu tập cuộc họp Quỷ giới, cuối cùng quyết định đích thân tới đây, giải quyết vấn đề vong linh thay cho Minh Vương đại nhân”
Bàn về bản lĩnh đổi trăng thay đen còn có thể nghiêm trang đạo mạo như vậy, tôi chỉ phục Diêm Vương!
Lạc Nhu tức méo cả miệng.
Tống Lăng Phong nói: “Bây giờ ông mang cái cớ đó ra để thu vong linh, vậy lúc trước phái nhiều quỷ sai như thế tới Minh giới đại náo thì phải giải thích thế nào? Ban đầu lãnh tụ ba giới đã cùng nhau đặt ra hiệp ước cơ bản nhất của ba giới ngay trước Hồn Độn, Quỷ giới của ông định vi phạm trước tiên?”
“Đám quỷ sai kia ấy hả..” Nói tới đây, Diêm Vương cúi mặt xuống, khiến cái căm hiện ra ngấn mỡ: “Nói tới chuyện này, tôi cũng đau đầu lắm, thời gian trước đám quỷ sai đó đã đồng loạt từ chức hết cả, nói là tiên lương tôi trả thấp quá, còn nghe nói Minh giới đang lúc chiến tranh, Chí Tôn Vương – Lãnh Mạch đưa ra cái giá cao gấp mấy lần để thuê bọn chúng nên bọn chúng muốn tới nương nhờ Chí Tôn Vương. Tôi đã năm lần bảy lượt nhấn mạnh với bọn chúng là không thể xen vào chuyện của Minh giới, bọn chúng còn bảo tôi là giờ chúng đã tự do rồi, không chịu ràng buộc của Quỷ giới, muốn đi đâu thì đi nói. Sau nữa thì một đống quỷ sai rời đi theo, bây giờ tôi đang đau đầu xem nên tiếp tục vận hành Quỷ giới thế nào đây.”
“Nếu như Minh Vương không tin, ở đây tôi có đơn †ừ chức của toàn bộ đám quỷ sai đó” Mặt Ngựa đứng cạnh lấy từ ba lô ra một đống giấy viết và thư.
Lạc Nhu và Tống Lăng Phong nghẹn họng không nói được gì.
Bề ngoài Diêm Vương vừa béo lại vừa nặng người, không ngờ còn có tuyệt chiêu này. Sau khi đám quỷ sai từ chức thì đã không còn thuộc quyền quản lý của Quỷ giới, không còn là người của Quỷ giới. Cũng như Diêm Vương mới nói vậy, quỷ sai đã tự do, muốn làm gì chỉ là chuyện của riêng quỷ sai đó, không có can hệ gì tới Quỷ giới, tất nhiên Quỷ giới sẽ không nhúng tay vào chuyện của Minh giới.
“Diêm Vương quả không hổ là Diêm Vương, cáo già quá thể” Bạch Hổ nói.
Tôi không khỏi buồn cười, ông nội Diêm Vương này thật sự gây hài quá.
Nói xong những lời này với Lạc Nhu, ánh mắt Diêm Vương lạnh đi, nói với mấy kẻ bên cạnh: “Đầu Trâu Mặt Ngựa, Hắc Bạch Vô Thường, còn không mau mau thu những vong hồn này về, còn định để bọn chúng quấy rây Minh Vương đại nhân tới mức nào nữa!”
“Tuân lệnh! Diêm Vương đại nhân!”
Đầu Trâu Mặt Ngựa Hắc Bạch Vô Thường nghe lệnh, bốn người cùng nhau đi vào chiến trường.
Trên chiến trường chí ít vân còn một nửa vong hồn ác quỷ, nhưng đối mặt với bốn người này lại không ai trong chúng dám hành động, thậm chí có kẻ đã quỷ xuống đất, run rẩy van cầu Diêm Vương tha mạng.
“Bọn họ có thể phản kháng, vì sao không dám?”
Tôi lấy làm lạ, hỏi.
“Diêm Vương thống trị hết các vong hồn ác quỷ, trời sinh đã có sức uy hiếp với bọn chúng. Hơi thở tỏa ra từ Diêm Vương mang theo khí tức có thể áp chế các vong linh, Đầu Trâu Mặt Ngựa Häc Bạch Vô Thường cũng là những kẻ có uy vọng danh tiếng trong Quỷ giới, để đối phó với đám ác quỷ này, chỉ năm người họ thôi là đã đủ” Bạch Hổ trả lời tôi.
Quả thật có năm người này thôi là đã đủ rồi.
Bất kể Lạc Nhu lại ra lệnh, uy hiếp, dụ dô thế nào đi chăng nữa, trừ Minh quân đang lùi về sau, tất cả vong hồn ác quỷ quỷ khuyển đều đã quỳ xuống đất, toàn thân run rẩy, mặc cho Đầu Trâu Mặt Ngựa, Hắc Bạch Vô Thường xỏ xuyên xiềng xích qua mình, nối thành chuôi kéo khỏi chiến trường.
Xung quanh tôi có mấy con ác quỷ, Đầu Trâu Mặt Ngựa Hăc Bạch Vô Thường đi qua bên cạnh tôi, chớp mắt cười với tôi, tôi cũng thân thiện le lưỡi làm mặt quỷ với họ.
“Ơ kìa người anh em, đến cả cán bộ Quỷ giới cô cũng quen thân vậy đó hả!” Hải Ngạo lớn tiếng nói.
Tôi vội vàng bịt miệng anh ta lại: “Suyt, nhỏ tiếng thôi, bất kể thế nào chúng ta cũng phải phối hợp diễn xuất với Diêm Vương gia chứ, không phải sao?”
“Diên xuất? Diễn cái gì mới được?” Hải Ngạo ngờ nghệch chớp mắt nhìn ta.
Cũng trong lúc đó, ánh sáng màu xanh lục đã thanh lọc hết tất cả đám lính xương khô.
“Ôi chao, vong hồn đã bắt được, Minh Vương đại nhân, thế giờ bọn tôi xin cáo từ, không quấy rây cô nữa” Diêm Vương trưng ra vẻ mặt xấu hổ vì đã quấy rây, gãi đầu thành thật: “Mọi người đánh tiếp, mọi người đánh tiếp đi”
Nói xong thì bỏ đi thật.
Chỉ là trước khi đi, Diêm Vương quay đầu vứt lại cho tôi một ánh mắt sự đã thành, cười một tiếng to rồi cưỡi ngựa, đi mỗi lúc một xa.