Thời gian hai phút khá là gấp gáp, thương binh trên chiến trường lại quá nhiều, Lãnh Mạch lại không thể bỏ mặc các binh sĩ bị thương không quản.
Nhưng mà Lãnh Mạch vần gật đầu: “Đủ”
Quỷ thân không nói thêm gì nữa, đi lên phía trước mấy bước, giơ cao Trảm Thi kiếm qua đầu.
“Nghe nói cô giống tôi, đều là thể chất Huyết Tà thuật?” Quỷ thần nói.
Tôi còn chưa thoát khỏi sự kinh ngạc về Cửu Vĩ Yêu Hồ, thì lại có thêm quả bom ngâm đập vào người tôi: “Cái gì?! Ngài cũng có thể chất Huyết Tà thuật?”
“Cái danh Quỷ thần có thể khiến mọi người sợ hãi là bởi vì bất kì bộ phận nào trên cơ thể ông ta đều có thể trở thành vũ khí, bao gồm cả máu,cô tưởng là ai cũng có thể chất Huyết Tà thuật?” Quỷ thần lạnh lẽo trào phúng tôi.
Thật là trùng hợp, vì sao tôi lại là thể chất Huyết Tà thuật? Là do trùng hợp hay là…
“Trận pháp này chỉ có thể chất Huyết Tà thuật mới có thể khởi trận” Quỷ thần nói, cắn chảy máu ngón tay tôi, máu chảy ra ngoài nhưng không hề rơi xuống mà lơ lửng trong không trung.
Năng lực khống chế máu của Quỷ thân mạnh hơn tôi rất nhiều, lượng máu này hoàn toàn là vũ khí của ngài ta, chỉ cân một giọt cũng có thể gây ra sát thương rất lớn.
Trảm Thi kiếm dân dần nhiêm đầy máu.
“Nhưng sử dụng Huyết Tà thuật không chừng vào một lần nào đó sẽ chết sao?” tôi hỏi ngài ta.
“Khi đã tu luyện đến cảnh giới cực cao thì Huyết Tà thuật chỉ là một động tác, lúc đó những di chứng tiều cực mà nó mang lại chỉ là trò cười” Quỷ thần vừa nói vừa khởi động kĩ năng trận pháp cường mạnh.
Một lượng máu nhỏ kia biến thành một huyết võng cực lớn, Trảm Thi kiếm làm trung tâm của huyết võng, lấy thế phô thiên cái địa mở rộng ra tứ phía.
Lạc Nhu đại khái cũng đoán được họ muốn làm gì, vì thế mà tấn công Quỷ thần.
“Còn thiếu tý nữa” Quỷ thần nói.
Thấy tay Lạc Nhu sắp tấn công đến ngực tôi vì vậy tôi cũng rất căng thẳng, chỉ thiếu tý nữa thôi, Quỷ thân hiện đang khống chế huyết vọng nên không thể phản kích, như này chỉ có thể việc sắp thành hỏng rồi!
Xích Băng và Bạch Hỏa cộng thêm Thiên Quang cùng lúc tấn công về phía Lạc Nhu.
Lãnh Mạch, Dạ Minh, Tống Tử Thanh dù đang bị trọng thương những vân phát động công kích Lạc Nhu dù có mạnh như nào cũng không thể bỏ qua công kích của ba người họ, chỉ có thể nghiêng người tránh đi, công kích của cô ta chỉ làm bả vai cô bị thương, tôi không cảm nhận được đau, trong phút chốc, huyết võng đã mở ra, bao trùm cả những binh sĩ của Lãnh Mạch.
“Mau đi Lãnh Mạch!” Tôi nhất thời gấp gáp kêu to, gọi xong mới nhớ ra bây giờ bản thân nói gì thì bọn họ cũng không nghe thấy.
“Đi” Quỷ thần nói thay tôi.
Lãnh Mạch quả quyết không do dự, phất tay chỉ huy các binh sĩ bắt đầu nhanh chóng rút lui.
Không thể không nói binh sĩ của Lãnh Mạch được huấn luyện rất bài bản, mặc dù chỉ có thời gian hai phút nhưng tốc độ rút lui của các binh sĩ rất nhanh, vừa rút lui vừa dân theo các thương binh, còn chưa đến một phút đã rút đi một bộ phận lớn người, Lạc Nhu dẫn theo binh sĩ của cô ta kịch liệt công kích huyết võng, mấy tuyệt chiêu của Lạc Nhu đều đánh vào huyết võng.
Huyết võng bắt đầu lung lay như sắp đổ, mồ hôi của tôi cũng chảy đầy sau gáy, Quỷ thân quay đầu hét về phía Lãnh Mạch: “Không thể trụ được hai phút rồi, mau đi! Rút những binh sĩ chủ lực vê! Bät buộc phải bỏ lại một bộ phận binh sĩ!”
“Không.” Lãnh Mạch không hề dừng lại mà trả lời: “Binh sĩ của bổn vương, chỉ cân còn sống thì sẽ không bỏ ai ở lại”
“Câu là vương, tại sao vân còn cách nghĩ mềm yếu như thế! Làm sao có thể rút lui toàn bộ binh sĩ!”
“Có thể lui toàn bộ” Lãnh Mạch vân giữ vững ý kiến của mình: “Bỏ rơi binh sĩ và anh em của mình vậy thì còn đánh chiếm thiên hạ này làm gì?”
Phong thái của vương khuếch tán trong gió.
Có thể là một số người không đồng ý với cách nghĩ của Lãnh Mạch, nhưng Lãnh Mạch chính là Lãnh Mạch, anh sẽ không quan tâm những người khác nghĩ về mình như nào.
“Cái người này điên rồi sao” Quỷ thần thấp giọng nói một câu.
Tôi lắc đầu cười: “Lãnh Mạch là một người cố chấp, là một người đàn ông tự cho mình là trung tâm, ngài nói cái gì thì anh ý cũng sẽ không nghe đâu, anh ý vẫn như vậy, nhưng kì lạ là tất cả mọi người đều quay quanh bên cạnh anh, binh sĩ bảo vệ, nhân dân yêu mến, có khả năng đây chính là vương giả mà trời đã định đi”
Quỷ thần không nói gì nữa, nhưng mà tôi cảm thấy, ngài ta lại tăng thêm sức mạnh truyên vào huyết võng.
Thực ra, ở một mức độ nào đó thì Quỷ thân đã chấp nhận Lãnh Mạch rồi, không phải sao?
Vương như này, mặc dù điên cuồng cực đoan, nhưng lại không ai không yêu mến.
Băng Xích của Lãnh Mạch không dùng để đối kháng với Lạc Nhu nữa, mà tăng đến mức mạnh nhất để giúp cho binh sĩ của anh rút lui, trên mặt băng mang theo vô số các binh sĩ năm trên đất không thể động, hình thành một dải băng, mang bọn họ vào trong thành phố, vốn dĩ là vũ khí giết người nhưng bây giờ lại trở thành pháp bảo cứu người.
Công kích của Lạc Nhu quá mạnh, huyết võng của Quỷ thân cuối cùng cũng đã đến cực hạn, lập tức biến mất.
Binh sĩ của Lãnh Mạch trên cơ bản là đã vào thành, Lãnh Mạch, Dạ Minh, Tống Tử Thanh, Sỉ MỊị, Tống Thiên Ngân cùng với mấy đại soái của Lãnh Mạch cũng đã tiến vào vòng bảo vệ của lá chắn phòng vệ Lôi Minh.
“Quỷ thần, đủ rồi, quay trở về!” Lãnh Mạch ở đăng sau gọi.
Nhưng tôi đã không thể quay về nữa rồi, huyết võng biến mất, đại chiêu của Lạc Nhu đập về hướng tôi.
Quỷ thần nhấc Trảm Thi kiếm lên đỡ một phần, phần còn lại vẫn đánh vào người tôi, chỗ tôi đứng bị †ạo thành một hố sâu, tôi phun ra một ngụm máu.
“Thân thể của tôi vậy mà có thể đỡ được” Trong tình thế nguy hiểm, tôi cười cười tự giêu cợt.
“Nói nhảm, Thánh Liên hoa của Cửu Vĩ cải tạo thể chất không phải tự nhiên mà có” Quỷ thần nhấc Trảm Thi kiếm lên lần nữa: “Làm sao, cảm thấy bây giờ bản thân chắc chản sẽ chết sao?”
“Đương nhiên là không” Tôi trả lời ngài: “Tôi tin răng Quỷ thân đại nhân nhất định sẽ mang tôi khỏe mạnh trở về”
“Cái này thì không chắc, cô rất phiền, nói không chừng tôi sẽ khiến cho coo hồn bay phách tán”
“Ha ha ha, ngài sẽ không như vậy” Tôi cười.
Quỷ thần đơ người: “Sao lại chắc chắn như vậy?”
“Ừm, nói sao ta, trực giác, trực giác cảm thấy ngài không hung ác như trong lời đồn của mọi người, chân tướng năm đó như nào tôi không quan tâm, người khác đánh giá ngài như nào tôi cũng không có hứng thú, tôi chỉ biết, cách tôi nhìn nhận người đấy như nào.
là được.”
Chung Nhiễm đã từng nói với tôi răng, những gì mắt nhìn thấy, tai nghe được chưa chắc đã là đúng, dùng tâm đi cảm nhận mới có thể biết được chân tướng thực sự.
Quỷ thần cười nhẹ: “Cô có chút thú vị”
Lạc Nhu ở ngay bên trên bọn tôi, khí đen bao quanh cơ thể, chuẩn bị dùng một chiêu giết chết tôi.
Quỷ thần lau đi máu ở khóe môi: “Tôi vân chưa yếu đến mức chết trong tay người phụ nữ kia”
“Tôi đương nhiên tin ngài, Quỷ thân đại nhân” Tôi trả lời.
Lạc Nhu xông về phía tôi.
Quỷ thần nhấc kiếm tiếp đón Lạc Nhu.
Lực lượng trong không trung mạnh mẽ va chạm, mở ra một làn sóng sức mạnh cực đại, bụi đất bay khắp nơi.
Xác suất chúng tôi có thể sống cơ hồ là 0, chỉ là ôm chút hy vọng cuối cùng mà chiến đấu.
Lãnh Mạch.
Cứu được anh.
Em đã mãn nguyện rồi.
Trận chiến này, tôi không hề nghĩ răng bản thân có thể sống sót trở về.
Thân thể cô xông vào một công kích của Lạc Nhu..