Lúc này tôi không một mảnh vải trên vội quay đi. Bà ng ta chuyện gì đã xảy ra vậy. Ông ta nói: “Linh hồn của con trai bà đã quay trở lại tồi, hiện giờ đang cởi áo cho cô ta”
Mẹ kiếp, đúng là nói dối không chớp mắt!
Như lời của ông thầy pháp sư, nếu như linh hồn của tên ngốc kia đã trở lại thật thì hẳn ta đã lao vào tôi từ lâu rồi chứ không đơn giản chỉ là cởi quần áo.
Cái đèn phía trên đầu lại nháy lên. Lần này tôi thực sự nhìn thấy rõ, từ trong cái đèn ấy lòi ra vài sợi tóc!
Đầu của ông thầy đang đối diện với chao đèn, và tóc trên cái đèn thì mỗi lúc một dài hơn , mọi người trong phòng đều đổ đồn sự chú ý lên người tôi. Còn ông thầy pháp sư kia thì đang nhắm nghiền đôi mắt như nghĩ điều gì đó. Tôi mở miệng và muốn hét lên, nhưng tôi nhận ra rằng bản thân lại không thể phát ra âm thanh, cổ tôi dường như bị thứ gì đó ngăn lại từ phía sau, tôi dần cảm thấy khó thở. Tôi đưa tay ra và giữ lấy cổ mình, và đột nhiên một sợi tóc rơi xuống mặt tôi.
Bộ tóc đó dần dần vén ra sau rồi lộ ra khuôn mặt rùng rợn cùng một đôi mắt đỏ ngầu Lúc này tôi cảm thấy tim mình như ngừng đập. Chỉ có một suy nghĩ trong đầu, loại ma kinh khủng ghê gớm tóc tai bù xù có khuôn mặt dọa người trên các bộ phim kinh dị hóa ra là có tồn tại.
Điều kỳ lạ là trong thâm tâm tôi lại mong người đến là con ma nam kia! Cái ông thầy pháp sư chết dẫm kia lại gọi hồn cái thứ gì thế này.
Mái tóc dài của con ma nữ quấn chặt quanh cổ tôi, đôi mắt đó cứ nhìn tôi và tôi sắp bị nghẹt thở đến nơi rồi, giọng nói của ông thầy vẫn còn vang vọng bên tai: “Xin cho người quá cố được yên nghỉ, hãy để nhân duyên này sống trong tương luyến*, đừng yêu dương gian, hãy trở lại cõi âm chờ đợi người yêu quay trở lại”.
{*) Tương Luyến: nghĩa là tình yêu giữa nam và nữ, họ yêu nhau, cùng nhau gắn bó Yêu đương cái đầu nhà ông! Quay lại đầu nhà ông ấy!
Nhưng con ma nữ dường như bị kích thích bởi những lời của ông thầy, và nó di chuyển quay lại bản thẳng về phía người ông thầy.
Tóc quấn trên cổ tôi biến mất, cuối cùng cũng có thể thở được. Sự chế ngự trên cơ thể cũng không còn nữa, tôi thở mạnh và nhanh chóng ngồi dậy.
*AAAAAAAAAI” Ông Thầy hét lên vì bị hồn ma nữ ném vào tường, ghì chặn ông ta trên chữ “đến” do chính ông ta viết.
“Có ma…” Những người trong phòng cuối cùng cũng nhìn thấy hồn ma nữ này và bắt đầu chạy toán loạn ra ngoài. Bố mẹ tên ngốc là người chạy nhanh nhất đến gần cánh cửa định mở ra nhưng cửa phòng không hề di chuyển, có kéo như thế nào cũng không thể mở ra được!
Đúng lúc này tên ngốc họ Vương kia đột nhiên ngồi bật dậy, quay đầu cứng ngắc nhìn tôi.
Một giây, hai giây, ba giây…
Bên tai còn vang lên tiếng la lớn kêu cứu của ông thầy pháp sư, bố mẹ tôi và cả bố mẹ tên ngốc. Tôi không dám nhúc nhích, cảm thấy thời gian cứ như bị đóng băng lại.
Đột nhiên, tên Vương ngốc đưa tay ra và túm lấy tôi, anh ta nói “Của tôi…”
Tôi sợ hãi đá cái chăn vào người anh ta.
Hắn ngã lăn ra khỏi giường, tôi không quan tâm bản thân có đau hay không, tôi vội vàng đứng dậy, hắn bị đống chăn kia đè lên còn chưa thể thoát ra được. Tôi dựa vào tủ quần áo bên cạnh, bất ngờ tay tôi bị một đôi tay vươn ra và năm lấy, tôi hét lên, “Aaaaaahl”
“Đồng Đồng, con làm gì đó!” Hóa ra người bắt lấy tay tôi là mẹ tôi, bà nói : “Con nhìn xem , con gọi đến là thứ quái quỷ gì đến đây thế hát đầu Tôi nhìn theo, con ma nữ đó đang vặn của ông thầy pháp sư xuống , máu ông ta vương vãi lên trên tường, và tất cả bốn chữ “Linh hồn mau đến” đều bị dính máu đỏ .
LINH HỒN MAU ĐẾN.
Bây giờ chúng thực sự đã đến thật rồi.
Hồn ma nữ đó ném đầu ông thầy sang một bên và quay đầu sang nhìn chúng tôi.
“Ôi trời ơi! Cứu tôi với!” Mẹ kéo tôi ra trước mặt, ôm tôi thật chặt và nấp sau lưng tôi, mẹ tôi sợ hãi nói: “Mẹ biết mẹ sai rồi, mẹ xin lỗi con, sau này mẹ sẽ không làm như thế nữa, xin con hãy tha thứ cho mẹ, con tha thứ cho mẹ được không, con bảo với chúng quay về đi”
“Không phải tôi gọi chúng đến!” Chân tôi mềm nhũn, mồ hôi toát ra khắp người. Tên ngốc họ Vương kia cuối cùng cũng thoát được ra khỏi đống chăn và anh ta tiến về phía tôi.
Con ma nữ kia cũng đang nhìn tôi, trong miệng cô ta còn dính lại máu đỏ tươi, đó là máu của ông thầy pháp sư khi nấy.
Bố mẹ của tên Vương ngốc nghếch còn đang bị khóa ở bên cạnh cánh cửa, và ba tôi cũng chạy vội đến bên cạnh tôi, nói: “Đồng Đồng, chẳng lẽ mày thật sự gọi được hồn ma?
Lần xem bói đó họ đã nói đúng, mày sẽ mang tai họa đến cho những người xung quanh!
Mày đúng là cái đồ sao chổi! “
Giờ đây tôi không còn tí sức lực nào để tức giận với họ nữa. Lần đầu tiên trong đời nhìn thấy ma ăn thịt người, điều này thật kinh khủng biết bao, cũng không biết chừng một vài giây nữa chúng tôi cũng có thể sẽ bị chúng ăn thịt!
“Là của tôi, của tôi, của tôi…” Tên ngốc họ.
Vương cứ luôn miệng thì thầm câu nói đó, tôi bò xuống giường, muốn lui về phía sau, thế nhưng mẹ tôi bắt lấy tôi, tôi không thể nào lùi về sau nữa, chỉ trơ mắt nhìn tên ngốc họ Vương bắt lấy mắt cá chân của mình, còn khẽ cười: “Của tôi…”
“Buông tôi ra” Tôi hét to.
Tiếng hét của tôi kích động đến con ma nữ kia, nó nhào về phía của tôi.
“Cứu mạng đi!” Bố mẹ tôi la lớn. Tôi theo bản năng nhắm chặt hai mắt đưa hai tay lên ôm đầu.
“Cô ấy là của tôi” Đột nhiên một giọng nói lạnh lùng nghiêm nghị lướt qua tai tôi.
Ngay sau đó, tên ngốc họ Vương bay ra sau như một viên đạn, đập mạnh làm vỡ cửa sổ thủy tinh, cả người nằm trên đống thủy tinh, chân tay vẫn còn động đậy, máu chảy ra men theo từng mảnh thủy tinh.
Bỗng nhiên xuất hiện một lực kéo mạnh kéo tôi từ tủ quần áo đến bên giường, con mã nữ kia lập tức nhào cắn lên cánh tay của bố tôi, tôi kinh hãi đến phát ngất, cúi đầu nhìn xuống, eo tôi bị một cánh tay dài ôm chặt lấy, ngẩng đầu lên, tôi kích động đến nỗi muốn khóc: “Đồ quỷ lưu manh, anh cuối cùng cũng làm được một chuyện tốt rồi đấy”
Cái con ma năm ba lần mạo phạm tôi kia xuất hiện rồi, tôi chưa bao giờ mong chờ anh †a sẽ xuất hiện như bây giờ.
Anh ta hung dữ trừng mắt với tôi: “Nói nhiều quá, trèo cửa sổ ra ngoài, đi đến tầng thượng của tòa nhà Vương thị, ở đó có một két sắt, bên trong có một cái hộp, đem cái hộp đó đến tầng thượng của tòa nhà này và ở yên đó đợi tôi”
“Gái gì?” Tôi vẫn chưa kịp hoàn hồn trở lại, anh ta lại nói liên tục mấy câu nữa, tôi thực sự là nghe mà chẳng lọt được vào tai.
Con ma nữ quay phát đầu lại nhìn về phía chúng tôi: “Lãnh Mạch, anh muốn nhúng tay vào?”
Con ma nam kia tên Lãnh Mạch không hề trả lời câu hỏi của con ma nữ, chỉ phất tay một cái, một luồng gió lạnh thối tôi đến bên cạnh cửa sổ đã vỡ nát, anh ta nói với muốn giữ mạng, nhất định phải lấy được cái hộp đó mới có thể áp chế con nữ quỷ này, đi mau”
Con ma nữ đó gào thét lao về phía Lãnh Mạch, hai con quỷ đánh đấm lẫn nhau.
Mẹ tên ngốc họ Vương xông đến đẩy tôi ra, từ cửa sổ bị vỡ trèo ra ngoài, thế nhưng bàn tay bà ta vừa giơ ra, bỗng giống như bị điện giật phải rút trở lại, tôi chợt nghe một mùi cháy khét, cánh tay của mẹ tên ngốc họ Vương bị thiêu cháy chỉ còn một màu trắng xóa!
Một miếng bùa dán trên cửa sổ lúc này bỗng nhiên bốc cháy và rất nhanh đã cháy thành tro.
“Tay của tôi!” Mẹ tên ngốc họ Vương gào lên trong đau đớn rồi trượt ngã xuống đất.
Tôi bị dọa đến ngơ ngẩn.
“Còn không đi mau!” Tên quỷ lưu manh hét về phía tôi thêm lần nữa.
Tôi khóc không ra nước mắt: “Có lửa, không ra được”
“Trên người cô có hơi thở của tôi, lửa kia chỉ có thể làm hại đến người sống, không có tác dụng đến cô, mau lên” Lãnh Mạch nói.
Tôi chợt nhớ lại vệt máu anh ta ấn trên ngực tôi.
“Cầu xin con, mau cứu chúng ta đi, Đồng Đồng” Bố tôi lớn tiếng gọi tôi: “Kêu người bạn quỷ của con cứu chúng ta đi”