Chồng Ma Của Em

Chương 477: Tôi Nhất Định Sẽ Trở Về






Mặt Ngựa làm việc chủ yếu là phụ trách dân dắt hồn quỷ đầu thai ở hồ Luân Hồi, Mạnh bà từng nói hồ Luân Hồi này có thể trực tiếp để Hồn Quỷ tiến vào thế giới loài người, cho nên cực kỳ quan trọng.

Mặc dù bình thường Mặt Ngựa thích uống rượu, nhưng cho tới bây giờ không có làm trễ chuyện, cho nên Diêm Vương tương đối tín nhiệm Cô ta.

Lần này thật sự chuyện lớn không ổn!
Sắc mặt Si Mị cũng thay đổi: “Đồ Ngốc, em đi †ìm trên người cô ta xem xem có chìa khoá hay không?”
Nghe vậy tôi lập tức đến trên người Mặt Ngựa tìm kiếm một lần: “Không có.”
Lòng của chúng tôi cũng trầm xuống, ba người đều ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc.

“Khu…” Lúc này, vậy mà hình như Mặt Ngựa sắp tỉnh!
“Mặt Ngựa!” Tôi lập tức kêu gọi cô ta, mà Lục Quy cũng lập tức kiểm tra thân thể của cô ta.

Mặt Ngựa chật vật mở to mắt, sau khi nhìn thấy tôi, cảm xúc của cô ta lập tức kích động, cô ta năm lấy tay của tôi nói: “Đồng… Đồng, nhanh…
nhanh lên…”
Lúc cô ta nói chuyện lại bắt đầu liều mạng phun máu, Lục Quy nói: “Cô không thể nói tiếp, nếu cô nói tiếp thì vết thương của cô sẽ nghiêm trọng hơn, cô sẽ chết đói”

Nhưng Mặt Ngựa lại không nghe lời Lục Quy, cô ta vân gắt gao nắm chặt tôi như cũ.

Móng tay của cô ta rơi vào trong quân áo của tôi, bắt được làn da tôi.

Tuy rất đau nhưng tôi cũng không đoái hoài tới, cô ta tuyệt đối có tin tức rất quan trọng muốn truyền lại cho tôi!
“Mặt Ngựa, cô có lời gì muốn nói không? Tôi đã biết chuyện của hồ Luân Hồi, là có người đoạt chìa khoá của cô rồi à?” Tôi năm chặt thời gian hỏi.

Cô ta suy yếu lắc đầu, bác bỏ suy đoán của tôi.

Nói như vậy, chìa khoá không bị cướp đi ư?
“Nhanh đi tìm… Diêm… Diêm Vương… Mặt Ngựa đang dùng hơi thở cuối cùng để truyền đạt manh mối quan trọng với chúng tôi, dáng vẻ cô ta máu me đầy mặt ngay cả tôi cũng không đành lòng.

Tôi muốn cô ta đừng nói nữa, sống sót trước lại nói, nhưng ánh mắt cô ta rất kiên định bướng bỉnh.

Tôi không thể làm gì khác hơn là nghe lời cô ta nói: “Đi tìm Diêm Vương làm gì?”
“Diêm Vương… Nói đến đây, Mặt Ngựa năm tôi chặt hơn, cảm xúc đã kích động cực độ: “Diêm Vương… gặp nguy hiểm… Nhanh đi cứu ông ấy..


“Diêm Vương gặp nguy hiểm sao?” Tôi bị khiếp Sợ.

Khóe mắt Mặt Ngựa ươn ướt, cô ta bình tĩnh nhìn tôi chăm chú: “Cầu…cầu xin cô, nhất định phải… Cứu ông ấy”
Dứt lời, Mặt Ngựa nghiêng đầu một cái đã mất đi ý thức.

“Mặt Ngựa!” Tôi kêu to.

Lục Quy lại nhỏ một giọt máu của mình đút cho Mặt Ngựa, lần đầu tiên anh ta trở nên rất nặng nề: “Cô Đồng, hiện tại tính mạng của cô ta rất nguy hiểm, nếu thật sự không kịp thời tiến hành trị liệu, thật sự hết cách xoay chuyển.

Tôi ở đây chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ nhịp tim của cô ta một chút, cô †a cần thêm nhiều thời gian để trị liệu, nhưng đây cũng không phải là kế lâu dài”
Sắc mặt của tôi nghiêm nghị nói: “Tại sao Mặt Ngựa lại để cho tôi đi cứu Diêm Vương chứ? Diêm Vương thống trị Địa Phủ, năng lực hẳn là rất mạnh mẽ mới phải?”
“Đương nhiên, dù sao Diêm Vương cũng là vua ở Địa Phủ, tất nhiên năng lực không yếu.


Người nào đó tùy tiện cũng không phải dễ dàng có thể đối phó Diêm vương như vậy.

Huống chỉ nhiều quỷ sai ở Địa Phủ đều do Diêm Vương quản lý, em coi quỷ sai tàng hình và kết giới để chưng à?” Si Mị trả lời tôi.

“Có thể là vấn đề năm ở trong đó” Tôi giao Mặt Ngựa cho Lục Quy, sau đó tôi đứng lên kéo tay áo, trên hai mu bàn tay của tôi bị Mặt Ngựa năm chặt đều dính máu: “Mặt Ngựa chờ đợi ở Địa Phủ lâu như vậy, so với chúng ta mà nói thì cô ấy hiểu rõ tình huống thực lực Địa Phủ hơn.

Nhưng ngay cả khi như vậy, cô ấy vẫn kích động nắm lấy tôi như vậy, còn khóc dùng một hơi cuối cùng để bảo tôi đến chỗ Diêm Vương, anh không cảm thấy kỳ lạ sao?”
Si Mị nheo mắt lại.

“Cuối cùng là thế lực nào muốn tấn công Địa Phủ, còn muốn đối phó Diêm Vương mới làm cho Mặt Ngựa phải dùng hơi thở cuối cùng dù chết cũng phải liều mạng để phải xin nhờ tôi đi cứu Diêm Vương?” Tôi lại bắt đầu có dự đoán không tốt, tôi ấn trán: “Không biết vì sao, cuối cùng tôi cảm thấy chuyện của Mặt Ngựa, chuyện của nhà họ Tống, gặp phải ông già biến mất ở rừng cây, Quỷ Sát chết, tất cả đều là cùng một thế lực gây nên.

Mà chuyện cần làm của những thế lực này, tất nhiên là một âm mưu chấn động trời đất!”
“Cô Đồng” Lục Quy ngẩng đầu nói với tôi: “Không thể chậm trễ nữa, nhất định phải đưa cô ấy về Địa Phủ tiếp nhận điều trị!”
Nhất định phải đưa Mặt Ngựa về Địa Phủ, chúng tôi nhất định phải năm chặt thời gian!
“Nhị Hóa, cô để tôi đi đưa” Sỉ Mị đột nhiên nói.

Tôi sững sờ nhìn sang anh ta.

“Một mình tôi đưa người phụ nữ này trở về thì tốc độ so với một đám người chúng ta phải nhanh hơn.

Thời gian ngắn hơn thì càng thêm hiệu suất, huống chỉ hiện tại sau tâng sáu không có bất kỳ thứ gì cản trở, tôi sẽ không chậm trễ quá nhiều thời gian” Si Mị nói.

Tôi suy nghĩ anh ta nói cũng đúng, nếu kéo theo tôi và Tống Thiên Ngân, ngược lại sẽ làm tốc độ của Sỉ Mị giảm xuống, thế là tôi gật đầu: “Được rồi, tôi và Tống Thiên Ngân đến Truyền Tống Trận chờ anh.

Sau khi anh đưa Mặt Ngựa trở vê nhớ kỹ nói cho Diêm Vương tình huống của hồ Luân Hồi và cả tầng sáu Địa Ngục.Hắn là Diêm Vương có thể đoán được càng nhiều thứ hơn so với chúng ta, dù cho như thế nào, cũng phải để Diêm Vương chuẩn bị tốt phòng ngự!”
Sỉ Mi xoay tay đi đến nâng Mặt Ngựa lên, lúc đầu tôi muốn để Lục Quy đi theo cùng, nhưng Sỉ Mị từ chối.

Anh ta nói là thêm một phần lực lượng thì anh ta sẽ càng yên tâm hơn chút, tôi không nói gì thêm nữa.


Nhìn thấy anh ta khom người trở về đường cũ, tôi hét lên ở sau lưng Sĩ Mị: “Si Mị, tôi và Tống Thiên Ngân sẽ luôn ở đây chờ anh!”
Thân thể Si Mị dừng lại rồi quay người lại, tôi không hiểu nhìn anh ta.

“Hai tiếng, em chờ tôi hai tiếng.” Anh ta nói: “Hai tiếng đủ để tôi đi tới đi lui rồi, nếu như hai tiếng sau tôi còn chưa xuất hiện thì đã nói lên Địa Phủ xảy ra chuyện, tôi bị vây ở Địa Phủ không cách nào đến đây.

Cho đến lúc đó em đừng cứu Tống Tử Thanh, cũng đừng về Địa Phủ, em hãy nghĩ cách quay lại đi.

Sau đó em không cần tới đây nữa, có nghe thấy không?”
Làm sao tôi có thể làm như vậy, nhưng Sỉ Mị không nói gì, bông nhiên anh ta chế trụ sau ót của tôi rồi cúi người hôn tôi.

Rất nhanh sau đó anh ta đã rời khỏi môi tôi, anh ta nhìn tôi, trong mắt lộ ra quá nhiều lưu luyến: “Nhớ kỹ, tính mạng của mình mới là quan trọng nhất.

Mặc kệ tương lai cuối cùng trong lòng của em có người đàn ông nào thì chuyện tôi yêu em, tôi mãi mãi cũng không hối hận”
Vì sao tôi có loại cảm giác vĩnh biệt thế này?
Tôi sợ hãi vội vã nói: “Si Mị, hai tiếng thôi, anh nhất định phải có mặt, biết không?”
Anh ta cụp mắt yên lặng một lát, sau đó lòng bàn tay của anh ta đè lên đầu tôi: “Chỉ cần em cần tôi, dù cho chân trời góc biển, đương nhiên tôi sẽ đến bên cạnh em”
“Sỉ Mi…” Trong cổ có chút nghẹn ngào, có lẽ tôi và anh ta đều có chút đoán được tương lai, tình cảm giữa tôi và anh ta sẽ trở nên như thế nào đây?
Anh ta không ở lại lâu, sau đó anh ta quay người dân theo Mặt Ngựa rời đi chỉ để lại ba chữ: “Hãy đợi tôi.”
Tôi nhìn bóng lưng của anh ta thật lâu, cho đến khi góc áo lông đen cuối cùng cũng biến mất ở trong bóng tối.

Tình huống này thật sự giống vĩnh biệt, thật sự giống, tôi sẽ không còn được gặp lại anh ta nữa ư?
“Si Mị sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, anh ấy mạnh mẽ như vậy, đúng không?” Tôi nhìn chỗ anh †a biến mất thì thào nói.

Tống Thiên Ngân từ đăng sau đi tới cùng nhìn màn đêm tối đen trước mặt: “Chị bé à, tại sao em luôn có cảm giác khó hiểu, nhà họ Tống xảy ra chuyện là bởi vì nhà họ Tống có nội gián sao?”