Chồng Ma Của Em

Chương 43: Toàn là máu






Tôi không biết con ma nhỏ đã tu thành tiểu tà tiên kia có ra tay với Lão Quỷ hay không, sau khi nghĩ một hồi tôi vẫn gật đâu đồng ý: “Được, ông hãy đi trước kiểm tra xem nó có ở đó hay không, tuyệt đối không được một mình tiến sâu vào nơi đó, kiểm tra xong hãy nhanh chóng quay lại đây!”

“Cô Đồng cô yên tâm, Lão Quỷ tôi sẽ không mạo hiểm đâu!” Lão Quỷ nói xong liền bay về phía ngôi nhà kia.

Mặc dù những hồi ức giữa tôi và Lão Quỷ không mấy tốt đẹp cũng không khiến người ta muối ¡ tưởng lại nhưng ở bên nhau lâu như vậy, Lão Quỷ cũng không có hành vi xấu nào với tôi, đổi lại là ai thì cũng sẽ có tình cảm, tôi vẫn rất lo lắng cho Lão Quỷ.

Triệu Hiểu từ lúc đến bên ngoài ngôi nhà này thì không nói câu nào, tôi cảm nhận được cậu ta đang cố gắng khống chế cảm xúc của mình.

Đợi hơn nửa tiếng, đúng lúc tôi sắp không chịu được nữa định bỏ mặc tất cả để tiến vào ngôi nhà đó thì Lão Quỷ cuối cùng cũng quay lại, tôi vội vàng hỏi lão: “Lão Quỷ ông không sao chứ?”

“Cảm ơn Cô Đồng đã quan tâm, tôi không sao” Nhìn Lão Quỷ có chút thở dốc: “Tôi đã kiểm tra hết cả trong lãn ngoài ngôi nhà đó nhưng không có ai, người đàn ông gặp trong siêu thị cũng không thấy”


Tôi đoán có lẽ do trước đây khí ở thành phố Triệu Hiểu đã từng làm hại con gái của họ, bây giờ hai vợ chồng đó chắc đang ở trong bệnh viện trên thành phố chăm sóc con gái rồi, hôm nay người đàn ông đó quay về mua đồ trẻ con, có lẽ…là muốn mang đến thành phố, cho nên bây giờ mới không có ở đây.

“Đây là một cơ hội tốt, chúng ta đi vào đi!”

Tôi đứng lên rồi bước hai bước, Triệu Hiểu vẫn ngồi yên ở đó, tôi quay đầu lại gọi cậu ta: “Sao vậy?”

Cậu ta cúi đầu một lúc sau đó mới đứng dậy: “Tôi không sao, chị Đồng chúng ta đi thôi Tôi nhìn cậu ta, sau đó quay lại vỗ vỗ vào vai cậu ta: “Tôi biết việc quay lại nơi giống như một cơn ác mộng này đối với cậu. mà nói rất đau khổ, nhưng nếu như muốn giải quyết vấn đề thì nhất định phải đến nơi bắt đầu vấn đề đó, cậu nói có đúng không?”

Triệu Hiểu cúi đầu im lặng một lúc, sau đó gật đầu một cái thật mạnh: “Chị Đồng, chị nói rất đúng, muốn giải quyết được nỗi oán hận này của tôi thì nhất định phải trở về nơi bắt đầu sinh ra nỗi oán hận đó, tôi sẽ mạnh mẽ đối mặt với mọi thứ ở phía sau”

Tôi mỉm cười với cậu ta và không nói gì thêm, sau đó cùng Lão Quỷ đi vào ngôi nhà đó.

Cửa bị khóa nhưng đây không phải vấn đề lớn, sau khi Lão Quỷ xuyên qua cửa liền mở cửa ra từ bên trong, tôi đi vào rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Mặc dù bây giờ là chập tối nhưng bên ngoài vẫn còn sáng, trong căn phòng đã một khoảng tối om, mặt trời dần xuống chỉ còn hai tia năng rất nhỏ chiếu xuống mặt đất giữa phòng khách, bóng tối có thể sinh ra một nỗi sợ hãi mạnh mẽ trong lòng con người, tôi vốn định không bật đèn nhưng sự kỳ lạ của ngôi nhà này khiến tôi cảm thấy sợ hãi, tôi không thể không ấn vào công tắc trên tường để bật đèn.

Đèn sáng rồi, mọi thứ trước mắt trở nên rõ ràng, tôi nhìn xung quanh, đây là một ngôi biệt thự được trang trí rất đẹp, cấp bậc rất cao, khung của những bức tranh vẽ trên tường đều được dát vàng.

Một thôn quê cằn cỗi lạc hậu và khép kín như thế này, không ngờ lại có một căn biệt thự cao cấp như vậy thật khiến người ta cảm thấy nghỉ ngờ, tôi nghĩ người dân trong thôn này đều sẽ mang một sự hoài nghỉ đối với gia đình này, chỉ là có một nguyên nhân đặc biệt nào đó mới không dám lên tiếng mà thôi.

Tôi đi một vòng quanh nhà, trong căn nhà này tràn ngập một mùi hương rất nồng, mặc dù trong nhà để một chút hương cũng không có gì đặc biệt nhưng thế này thì cũng nồng quá rồi.

“Cô Đồng, cô phải cẩn thận, đây là mùi hương sừng tê giác!” Lão Quỷ lo lắng nói bên cạnh tôi “Mùi hương sừng tê giác?” Tôi không hiểu.


“Hương sừng tê giác là một thứ cực độc, thường được người xưa mang vào lăng mộ, là một vật nhiễm ma khí rất nặng, thông qua mùi hương này, ma có thể chạm vào con người, là một thứ vô cùng nguy hiểm! Nó là thứ bị cấm sử dụng ở ma giới!”

Nói cách khác, loại hương này có thể giao tiếp với ma.

Thứ này không có ảnh hưởng gì đến tôi cả, dù sao cho dù không có nó tôi vẫn có thể gặp phải ma, kỳ lạ ở chỗ là tại sao đôi vợ chồng này lại lấp đây ngôi nhà này bằng hương sừng tê giác, bọn họ muốn gặp ma?

Hay là họ có mối quan hệ đặc biệt nào với ma?

Ngôi nhà này rất sạch sẽ, không có vết máu, càng không nói đến việc tìm ra chứng cứ họ giết hại trẻ em, ngay cả phòng sách trên tầng ba mà họ khóa tôi cũng đã đi vào xem qua một lượt, không có ghi chép gì, những điều này mặc dù bình thường nhưng có một chút khác so với những gì mà Triệu Hiểu nói, bất giác lại khiến tôi nhớ đến những lời mà con ma nhỏ đó nói khi bị kẹt trong trận pháp của nó lúc trên núi.

Tôi đi từ tầng ba xuống, Triệu Hiểu và Lão Quỷ vẫn đang quan sát xung quanh, Triệu Hiểu luôn nói cậu ta nhớ rằng mình đi ra từ chỗ này, nhưng Triệu Hiểu lại tìm không thấy lối đi xuống hầm, lúc đi lên tầng hai tôi nghiêng đầu nhìn một chút, cuối tầng hai là phòng ngủ, vô cùng tối tăm.

Trong bóng tối đó dường như có cái gì đó đang lôi kéo tôi, tôi chậm rãi đi về phía phòng ngủ đó.

Cuối hành lang dài, tối đến mức một tia sáng cũng không có, tôi đành phải bật đèn pin lên để soi, mỗi một bước đi đều cảm thấy tim mình đang run rẩy, lưng ướt đẫm mồ hôi, khó khăn lãm mới đi được đến cuối căn phòng đó, cánh cửa phòng ngủ có viền màu đỏ trong tình huống này giống hệt như đang rỉ máu, tôi nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu sau đó dùng lực vặn tay nằm cửa.

Bị khóa rồi.

Một phòng ngủ cũng bị khóa cửa, hơn nữa lại là nơi tối tăm ngay cả đèn hành lang cũng không cớ?

Rất kỳ lạ, tôi lớn tiếng gọi Lão Quỷ: “Lão Quỷ, Triệu Hiểu!”

Lão Quỷ và Triệu Hiểu nhanh chóng đi đến, tôi chỉ vào cánh cửa: “Lão Quỷ ông giúp tôi mở nó ra”


Thấy tôi rất nghiêm túc Lão Quỷ không hỏi gì nhiều liền xuyên qua cửa vào bên trong giúp tôi mở nó ra.

Ngay khi cánh cửa vừa mở ra, một đống bụi liền xộc thẳng vào mũi tôi, tôi không chịu được liền ho khan hai tiếng, không đúng! Tại sao đống bụi này lại có mùi..mùi máu tanh!

“Nó đây rồi!” Tôi lập tức hét lên: “Lão Quỷ, Triệu Hiểu cẩn thận!”

Phản ứng đầu tiên của Lão Quỷ và Triệu Hiểu chính là thu mình lại nấp sau lưng tôi.

… Đây là bảo vệ tôi sao? Đây thực sự là hành động bảo vệ tôi tại thời khắc quan trọng sao?

Tôi trợn tròn mắt sau đó lấy đèn pin soi vào bên trong, trong phòng này không có giường, mà bày mấy hàng kệ, tôi mò công tắc bật đèn trên tường nhưng không mò được, căn phòng này vậy mà lại không có đèn.

Tôi đi đến giữa mấy cái kệ và cầm đèn pin soi, trên kẹ đặt đầy những chai lọ trống, to nhỏ đều có, không biết là để làm gì, tôi cầm một lọ lên xem nhưng chẳng thấy có gì lạ liền đặt nó về vị trí ban đầu, sau đó tôi phát hiện bên kia kệ có một nơi tương đối sâu, giống như bị quét qua, tôi thử sờ một chút, không có cảm giác sẵn sùi, tôi cảm thấy có chút kỳ lạ theo bản năng đưa tay lên mũi ngửi Mùi máu tanh nồng đến mức khiến người ta muốn nôn mửa.

Tôi nhảy lùi lại về phía sau và bị va vào cái kệ, các loại chai lọ trên kệ lộp bộp rơi hết xuống đất gây ra những tiếng vang lớn, lúc này tôi mới nhìn thấy trên sàn nhà toàn là những vết máu khô đỏ sắm.