Chồng Ma Của Em

Chương 412: Nấu Canh Thịt Người






Khi Lãnh Mạch say rượu và tỏ tình với tôi vào ngày hôm đó, Sỉ Mị đã nói với tôi câu này.

Em sống thì tôi sống, em chết thì tôi chết, lời thề dứt khoát quả quyết không chừa đường lui.

Tôi thực sự chưa làm được gì nhiều cho Sỉ Mị, hơn nữa trước đây tôi và anh ta còn là kẻ thù của nhau.

Tôi làm sao xứng đáng với lời thê của anh ta cơ chứ?
“Si Mị, đừng nói cái gì tốt hay không tốt, cái gì mà tôi chết thì anh chết? Anh muốn chôn cùng tôi chắc.”
Tôi nửa đùa nửa thật trả lời anh ta Nhưng anh ta thì hoàn toàn nghiêm túc nhìn tôi: “Dù sao tôi cũng đã sống một ngàn năm, tôi đã sớm sống đủ rồi.

Khó mà gặp được tình yêu.

Sống chết đối với tôi mà nói cũng không quan trọng băng em.”
Tôi rất cảm động, nhưng vẫn là lắc đầu với anh ta: “Trên đời này quan trọng nhất chính là sinh mệnh của bản thân, Sĩ Mị, Lão Quỷ xin tôi tha cho anh một mạng, Chính là cho anh một lân nữa trọng sinh, không phải để anh lại bị chôn cùng với tôi.


“Không”’ Anh ta cụp mắt xuống nhìn tôi, trong đôi mắt không thấy đáy sau lớp mặt nạ kia hiện rõ hình ảnh tôi: “Ông ấy để tôi sống, là để tôi giao cả cuộc đời này cho em.

Tùy em quyết định.”

Tôi chợt nhận ra chấp niệm của anh ta.

Anh ta rất giống tôi trong quá khứ.

Cái tôi của ngày xưa luôn có thái độ cứng đầu và bướng bỉnh với Lãnh Mạch.

Hai chữ tình yêu và chấp niệm trên thế gian này, thân là người trong cuộc, ai vừa có thể đạp ra khỏi, ai vừa có thể thấu hiểu lời người khác nói?
Cũng giống như tôi lúc đó.

“Thôi, quên nó đi” Tôi cät ngang chủ đề nặng nề này.

Không ai có thể nói trước về tương lai.

Lúc đầu Lãnh Mạch không bị lay động bởi chấp niệm của tôi, nhưng nó cũng không có nghĩa là trong tương lai, tôi sẽ không bị lay động bởi chấp niệm của Si Mi, không phải sao?
Trong khi chúng tôi nói chuyện, tôi và Si Mị cùng đi lên bậc thang phía trên.

Tư thế của chúng tôi có hơi thân mật, không ít ma quỷ nhìn chằm chăm chúng tôi, tôi vùng vây vài lần: “Si Mi, anh buông tôi ra đi, đừng thu hút sự chú ý.”
Sỉ Mị trông có vẻ buồn bực, nhưng vì chúng tôi đang làm chính sự nên anh ta chỉ đành buông tôi ra một cách miễn cưỡng: “Đồ ngốc, trên người em có mùi mồ hôi trộn lân với mùi thuốc, nặng mùi quá ngạt chết tôi rồi.”
Tôi vội vàng ngửi bản thân mình, mùi mồ hôi ở đâu ra, tôi tức giận trừng mắt nhìn anh ta, anh ta cười cười bày ra vẻ mặt xin bớt giận với tôi.

Những người đàn ông tôi gặp sao ai cũng lòng dạ hẹp hòi như thế chứ!
Con đường mòn màu xanh lam chạy về phía trước, có rất nhiều ma quỷ tụ tập trên bãi cỏ trống trải.

Chính giữa đám ma quỷ ấy là một bàn thờ, bên trên đặt một chiếc nồi lớn.

Một số ma quỷ đang bận rộn xung quanh.

Tôi nhìn thấy những bóng ma bắt người lôi lên từ phía sau,Tôi cứ nghĩ là Tôn Viên Phàm nhưng không phải, đó là một người phụ nữ có ngoại hình ưa nhìn, thân hình nõn nà, nước da trắng trẻo, thanh tú, vẻ mặt thất thân hoảng hốt, bị bắt đến trước chiếc nồi lớn.

Sỉ Mị nói: “Họ sẽ nấu phụ nữ trước, họ nói răng những người phụ nữ nấu như vậy sẽ làm cho món canh tươi hơn.”
Ta có chút chán ghét: ‘Chúng ta có nên cứu…”
Tôi chưa kịp nói từ ‘cô ấy”, người phụ nữ đã bị con quỷ ném vào nồi rồi.

Người phụ nữ thậm chí còn chưa kịp hét lên, đã bị chìm trong nồi dầu nóng, nồi đầy tràn, canh trong nồi tràn hết cả ra ngoài, phát ra tiếng xì xì.

Đám ma quỷ ở phía dưới lại vỗ tay tán thưởng, nhìn thấy hai người đàn ông đứng bên cạnh miệng đang chảy cả nước dãi, tôi không khỏi che miệng mình lại.

Chẳng bao lâu, canh cạn, chiên lên một nồi dầu, con quỷ lại đổ một ít nước nóng vào, dùng thìa lớn khuấy một lúc rồi lấy đầu người ra.


Đầu của cô ấy đã trống rông.

Miệng của cô thì bị lấp đây não…
Tôi không thể chịu được, ọe một tiếng rồi nôn ra.

Vài quỷ quái gân đó nhìn sang, một trong số đó nói: “Cô gái nhỏ chưa bao giờ ăn thịt người đúng không? Vừa mới tu luyện thành tinh sao 2”
Tôi không nói nên lời, Si Mị mơ hồ đáp lại hộ tôi: “À vâng đúng vậy.”
“Vậy thì hôm nay có thể uống rồi.

Người phụ nữ này chỉ là món khai vị thôi.

Chưa tính là gì.

Tí nữa sẽ có cả trinh nữ.

Cô ấy còn trẻ, trông xinh đẹp,thịt mềm bóng mướt.

Ăn vào công lực sẽ tăng lên bội phần!”
Người còn lại nói: “Còn hơn thế nữa.

Ngoài trinh nữ, nghe nói còn có xử nam, mạnh mẽ cường tráng, chỉ dựa vào điểm này thôi tôi hận không lao vào ăn ngay được!”
Tôi thực sự không thể chịu đựng được nữa, tôi nôn mửa dữ dội hơn, tôi cảm thấy như mình đã nôn hết cả cơm tối hôm trước, tôi ngồi sụp xuống cảm giác như: muốn nôn hết cả tim gan phèo phổi ra vậy.

Sỉ Mị võ võ vai tôi phía sau thì thào nói: “Đồ ngốc, em có chút tiền đồ nào không vậy?”
Tôi không muốn mất mặt! Đổi lại có là ai thì khi thấy cảnh này đều cũng sẽ không nhịn được, không phải sao!
Trên bàn thờ, hôn ma múc canh huyết bỏ vào năm sáu cái bát sâu lòng bên cạnh, sau đó chia thịt thành từng phần bằng nhau cho vào, hò hét đám ma quỷ bên dưới: “Chuẩn bị cho người tiếp theo.


Nhờ Sỉ Mị đỡ tôi đứng lên, Si Mị đưa khăn giấy lau miệng cho tôi, tôi không dám nhìn lên tế đài, trong không khí bốc lên một mùi máu người nồng nặc, chỉ riêng mùi thôi đã khiến người ta khó chịu muốn nôn mửa rồi, huống chỉ là những người đang bị nấu thịt nấu canh trên trên bàn thờ kia.

“Tại sao Địa Tạng vân chưa xuất hiện?” Tôi hỏi thầm.

Sỉ Mị lắc đầu: “Tôi cũng không biết, chắc cũng sắp rồi.

Nấu người đầu tiên mới chỉ là dạo đầu thôi.”
Quả nhiên, chỉ một lát sau, thân ảnh lưng còng của Địa tạng đã xuất hiện trong tầm mắt của chúng tôi.


Ông ta đi lên bục cao, hai ác quỷ ngồi cạnh ông ta.

Ông †a nhìn xuống dưới, còn tôi và Si Mị thì lẩn nấp vào sau đám ma quỷ, tránh tâm mắt của Địa Tạng.

Địa Tạng không phát hiện ra chúng tôi, lớn tiếng nói: “Tế điện hôm nay do Địa Tạng tôi chủ trì.

Tôi sẽ cung cấp ba người.

Người phụ nữ vừa rồi dùng để nấu canh khai vị.

Những người phía sau đều là tuyệt phẩm.

Ăn xong những người này, công lực của mọi người sẽ tăng lên bội phần, bữa hôm nay mời mọi người miên phí thưởng thức, tôi không lấy của mọi người một xu.”
Những ma quỷ phía dưới reo hò hưởng ứng.

“Tuy nhiên.” Địa Tạng nói, Hôm nay mọi người đã ăn thịt của Địa Tạng tôi.

Tôi chỉ mong răng sau này khi tôi cân mọi người, mọi người có thể dang tay ra giúp đỡ.

Địa Tạng tôi sẽ không thiếu chồ tốt cho mọi người.”
Địa Tạng đây có phải là đang thu phục trái tim của mọi người? Tại sao Địa Tạng lại muốn thu phục những hồn ma quỷ quái này?
Ma quỷ ở bên dưới đều nhiệt liệt hưởng ứng, nói rằng sẽ vào sinh ra tử cùng Địa Tạng, ma đơn giản hơn người, nên càng dê thu phục.

Sau khi Địa Tạng thản nhiên nói vài câu, ông ta phất tay áo: “Tế điện bắt đầu!”
Những con quỷ quỷ hét lớn như điên, từ sau lại lôi lên một người, đúng như lời con quỷ bên cạnh tôi nói lúc trước, đó là một cô gái, nhìn có vẻ cô ấy chỉ lớn hơn tôi vài tuổi, trông thanh tú xinh đẹp, tóc tết hai bím, đôi mắt to ngấn nước vì sợ hãi mà rơi lệ, chäc là biết hôm nay nhất định phải chết, căn môi không nói lời nào.

Quỷ quái mang cô đến bên chiếc nồi.

Địa Tạng hỏi cô: “Trước khi chết mà vân cứng đầu như vậy, tôi cho cô một cơ hội cuối, có gì muốn nói không?” Cô gái ngước nhìn Địa Tạng, đôi mắt đỏ hoe: “Địa Tạng, ông sẽ phải trả giá cho những gì ông đã làm hôm nay!”
“Ô?Trả giá gì cơ?”
Cô gái siết chặt nắm tay, nói từng chữ: “Nhà họ Tống chúng tôi nhất định không buông tha cho ông!”