Sỉ Mị nói: “Em là ñgười giao ước định mệnh cho một ngàn năm của Lãnh Mạch, khi bình cảnh của Lãnh Mạch đạt đến cực hạn, vào ngày thiên lôi kiếp,.chính là để giúp anh ta ngăn chặn tai nạn, chỉ cấn có thể vượt qúa thiên lôi kiếp thì Lãnh Mạch có thể sừng sững đứng trên Minh Vương, đến lúc đó sẽ trở đại nghiệp thành vương sẽ dễ như tfở bàn tay”
Vào ngày thiên I ếp, giúp anh ấy chặn kiếp?: “Làm thế nào để chặn?” Tôi hỏi.
“Cụ thể thế nào thì cũng không biết, chỉ nghe nói rằng thời điểm Minh ương vượt qua thiên lôi kiếp thì phải đánh với một boss rất lớn, người giao ước của cô ta bởi vì nănỹ lực không đủ nên đã chết rồi, nhưng cuối cùng Minh Vương vẫn vượt qua.
Nhưng thiên lôi kiếp của mỗi người }ai không giống nhau, thiên lôi kiếp của Lãnh Mạch cụ thể là gì, chưa đến ngày đó thì không ai biết được.
Điều duy nhất có thể biết được chính là g lực của người giao ước càng mạnh thì cơ hội vữợt qua thiên lôi kiếp càng lớn”
Hoá ra là như vậy, qua bao lâu thì cuối cùng tôi cũng biết được một chút ít về mối quan hệ giữa thiên lôi kiếp và người giao ước, trước đây tất cả mọi người đều giấu giếm tôi, có lẽ đều cảm thấy vào)ngày thiên lôi Kiếp thì người giao ước nhất định § sẽ chết.
“Cho nên bấy giờ em biết tại Sao ở Minh Giới anh ta lại đối xử vớtem đoạn tuyệ tình như vậy, bây giờ lại đột nhiên muốn theo đuổi lại em sao? Lúc đầu người giao ước của Minh Vương cũng là được Minh Vươïïg nâng lên rất cao rất cao, suýt chút nữa là thờ phụng, nguyên nhân đều giống nhau cả, người giãö ước nhất định phải một lòng một dạ toàn târñ toàn ý với bọn họ, như vậy họ, thậm chí là nguyện chết vì bị bọn họ mới có thể vượt qua thiên lại nói.
Hình nhân màu đỏ cũng đang nói trong lòng tôi, lúc đầu: Lãnh Mạch ở Minh Giới cũng hành động như vậy, anh là một vị vua ngồi tít trên cao lạnh lùng như băng, tính cách một khi đã hình thành thì sao cớ thể đột nhiên thông suốt chỉ †rong một đêm? Ăn nói khép nép ngược lại muốn theo đuổi tôi?,Chẳng lẽ tôi không biết tất cả mọi chuyện quá đột ngột và kỳ lạ sao?
“Đồ ngốc” Sỉ Mị bướộ đến trước mặt tôi và nắm lấy väitôi: “Trước đây ‹ em ở bên Lãnh Mạch thời gian lâu+hư vậy, tính cá h của anh ta có lẽ em càng hiểu fõ.hơn tôi, chỉ trang vòng một đêm mà anh ta lại, đột nhiên thaÿ-đổi thái độ với em, bây giờ tôi đấñói chuyện của thiên lôi kiếp và người giao ước cho em rồi, em cũng đã là người trưởng thành, cũng từng trải qua cảm giác rồi, có rất nhiều chuyện, bản thân em nên tự cân nhắc cho kỹ” “
Với tình huống mà Sỉ Mị và hình nhân màu đỏ nói, đối với một người như Uãnh Mạch mà nói thì quả thực là có khả năng.
Eãnh Mạch thực sự có thể một lần nữa dùng lời ngòn tiếng ngọt đến theo đuổi tôi vì sự nghiệp lớn củá vương quyền.
Nhưng mà…
Tôi sẽ không thể nào quên được ánh mắt tan nát của Lãnh Mạch vào tối hôm qua.
Nếu như kHông phải là có cảm xúc thật sự thì cho dù có là diễn viên cũng không thể diễn ra được.: Tôi không hiểu arfff, bây giờ cũng không muốn suy nghĩ nhiều chuyện lộn xộn như vậy, thật sự rất đau đầu, tôi lẩế đầu: “Tôi vẫn nên đi ngủ đây, mặc kệ Lãnh Mạclíthật lòng thật dạ Minh Giới lần đó tối sẽ không d lần nữa.
Sỉ Mị, tâm pháp của nhà hữu dụng, chúng ta chỉ cần nâng cao ñiăng lực của bản thân thì cho dù có bao nhiêu mục đích, bao nhiêu âm mưu, chú[email protected]}ta cũng có thể đánh phá được không phải sao?”
Chỉ khi bản thân trở nên đủ mạnh rồi thì cho dù có bao nhiêu là âm mưu quỷ kế ập đến cũng không cần phải sợ hãi.
Si Mị im lặng một lúc lâu rồi thấØ;giọng bật cười: “Đồ ngốc, tôi nhận ra trên người em có khí phách không hề thua kém bất cứ kẻ nào, nên mới khiếtf ¿ho tôi… bị em hấp dẫn như thế”
tình cảm nồng nàn, Sỉ Mị cúi người về phía tôi, nghiêng mặt muốn hôn tôi.
.
Truyện Khoa Huyễn
“Không được hôn ở trước mặt tôi” Hình nhân màu đỏ hét lớn ở trong lòng.
Tôi đảo mắt và đẩy Sỉ Mị ra, tôi cũng không tính là để cho Sỉ Mị hôn được? Phản ứng mạnh như vậy làm cái gì?
n chúc ngủ ngon cũng không được sao?”
“Hẹn gặp lại ¡ liền kéo arifZ1a đẩy ra khỏi phòng ngủ của mì Vừa đóng cửa lại2hình nhân màư đỏ liền từ †rong người tôi đi ra, đứng ở bên cạnh tôi, hai tay chống nạnh: “Chết tiệtĐồng Đồng, cô có buồn nôn hay không, ngượế;đãi tôi ở trước mặt tôi.
Có phải cô đang ức hiếp tôi không có người theo đuổi đúng không”
“…Gô không phải là tôi sao?”ˆ Hình nhân màu đỏ sửng sốt: “Ô,€ô nói cũng đúng, tôi chẳng phải chính là cô sao?”
Tôi không nhịn được mà bật cười, trong mũi thổi bong“Bóng: “Hình nhân màu đỏ à, cô mặc dù rất mạnh mẽ nhưng cũng rất là đáng yêu”
“Cô đừng €ó-gọi tôi là hình nhân màu đỏ gì nữa, cô không thấy gọi như vậy rất mệt sao?
Không thể đổi tên $ao?” Hình nhân màu đỏ bất mãn đi theo phía saứtôi.
Tôi nuốt nước bọt, 6ẩn thận suy nghĩ.
Cô ấy nói cũng đúng, cô ấy lại Không phải là đồ vật, nói thế nào¿ Ai cô ấy cũng là một nửa của tôi, không thể nỗộ! thiếu một cái ‘tên, suy nghĩ một lát, tôi nói: “Nếu không thì cứ đội là Hồng Hồng là được rồi.”
“Đồng Đồng, cối có thể đặt tên đừng đặt tên quê mùa không có † Sáng tạo nào nhứ thế được không?” Hình nhân màu đỏ không vừa ý hét lên.
“Nếu không thì cô tự ñghĩ là được rồi” Tôi vốn dĩ không biết đặt tên, đầu đau như chết đi sống lại, cứ thế nằm trên giường nhắm mắt lại.
Hình nhân màu đỏ ở bên cạnh vuốt cằm suy nghĩ đến rất nhiều cái tên, nào là Hoàng Hoàng, Hoa Hoa, Lục Lục, Lam Lam, ngay cấ cái tên cô gái nhỏ xinh đẹp không biết xấu hổ cũng có thể nói ra, tôi xoay người ôm lấy cái chăn muốn ngủ, cuối cùng 6ô ấy thất vọng nói: “Thôi bỏ đi, Hồng Hồng thì Hồng Hồng”
Tôi cười đến:mức đau hết hai bên sườn trên chiếc chăn bông ếc chăn nằm xuống phía sau tôi, chỉ vài phút sau, cô ấy lại bật dậy: “Hình như tôi có duy trì hình đạng này rất lâu, nhìn cô cũng không bị ảnh hưởng gì, đây có phải là thân thể của tôí không? Sau nàybó phải tôi cũng có ^À thể hoạt động như một con người không?”
cũng không biết hình nhân › có thể xuất ñiện ở bên trong cơ thể tôi, cũtö không phải chấp niệm của quỷ thần, nhưng cô ấÿcó thể có cơ thể của chính mình tự do hoạt động vô cùng kích động như thế, cảm giác tâm hốn-gắn bó của tôi và cô ấy có thể nhận thức được.
màu đỏ làm thế Hoá ra cô ấy khao khát muốn trở thành một người như thế, hoá ra làm người.cũng có thể khiến cô ấy ghen tị như thế.
Mũi của tôi không khỏi có chút Xót xa, tôi nhìn cô ấy, gật đầu liên hồi: “Đương nhiên rồi, đây chính là cơ thể của cô, sau này cô đương nhiên có thể hoạt động sống như một con người, nhưng ếu chúng không thuộc tiên đề trước tiên, tê của cô cứ gọi Hồng Hồng, giống như con người “Giống như cofrngười..” Hồng Hồng líu ríu một câu, sau đó độfihiên lao về phía tôi, khiến cho tôi giật mình mà Không kịp phản ứng gì, cô ấy đã ôm lấy tôi: “Đồng Đồng, tôi nhận ra cô cũng rất tốt: Tôi cảm thấy hai người chúng ta bây giờ như vậy cũng rất tốt¿tôi có chút… tôi) ù lấy cơ thể của cô thì có thế/ giống như con ‘gười, nhưng…
như thế cô sẽ mấtđi cơ thể của nhình”
Tôi bị nửa câu cúối cùng của cô ấy đâm vào nơi yếu đuối nhất ở nơfđáy lòng, đôi mắt trở nên ướt át: “Vậy thì sau này đừng mang cơ thể của tôi đi, có thể đợi đến khi tôi trở nên mạnh hơn, cô có thể có được bộ dạng của chính mình là có thể đứng ở dưới ánh mặt trời mà không khác gì một con người.”
“Ừm, tôi mong chờ giây phút cốtrở nên mạnh mẽ hơn” Cô ấy vùi đầu vào cổ tôi.
Tôi sẽ trở nên mạnh mẽ hơn vào một ngày Mà thông qua một đêm này, chúng tôi cũng đã chứng minh được rằng, hình nhân màu đỏ bây giờ có thể tồn tại ô tận ở bên ngoài cơ thể tôi mà không có bất cứ ảnh hưởng gì với tôi.
Ngày tiộm sau, khi tối vận còn đang ngủ say thì nhận được điện thoại củ Lãnh Mạch.