Chồng Ma Của Em

Chương 152: Quán trọ tử thi






“Thuật cản thi có quy định trong nghề.” Lý Phong nói: “Bọn họ có ba thứ không cản.”

“Ba thứ không cản?” Tôi thấy Lý Phong và Lãnh Mạch đềú đứng dậy, tôi cũng đứng dậy theo.

“Xin lỗi cô gái, chắc là tôi không có thời gian để nói chuyện với cô, tôi phải đi theo xem những thi thể kia bị đưa đi đâu.” Lý Phong nói rồi cầm lưỡi đao lên, cung kính cúi người với Lãnh Mạch.

“Đợi đã!” Tôi gọi Lý Phong lại, vò vò đầu, lại nhìn Lãnh Mạch: “Lãnh Mạch, chúng ta cũng đi xem thử đi, nếu không biết rõ chuyện này, thì tôi lại ngủ không ngon mất”

“Rốt cuộc em bị làm sao vậy hả.” Lãnh Mạch rất muốn đánh tôi: “Đây là chuyện của quỷ sai, em quan tâm làm cái gì.”

“Tôi không muốn quan tâm, nhưng mà…” Đã tới nước này rồi, nếu không đuổi theo xem cho rõ, cho dù là ai cũng sẽ bị nghẹn tới khó chịu có được không? Không phải tôi muốn nhúng tay vào việc của quỷ sai, đây cũng không phải việc mà tôi có thể nhúng tay vào, tôi chỉ muốn đi xem thử, đơn giản chỉ vì tò mò mà thôi…

Lãnh Mạch trừng tôi hai cái, cuối cùng vẫn thoả hiệp: “Hết cách với em, đồ phụ nữ đáng chết, đi thôi.”

“Hi hi” Tôi làm mặt xấu với anh ta, anh ta búng lên đầu tôi một cái.


Tôi đuổi theo Lý Phong, tôi tiếp tục hỏi anh ta về vấn đều ba thứ không cản ban nấy.

“Ba thứ không cản chính là, không thể cản linh hồn của ba loại thi thể là chết bệnh, nhảy sông treo cổ chết tự nguyện, sét đánh hoặc chết cháy cơ thể không còn nguyên vẹn. Có điều đó đều là dân gian truyên miệng, theo lời của loài người các cô nói, linh hồn của người bị bệnh chết đã bị Diêm Vương dẫn đi, không thể gọi hồn của bọn họ từ quỷ môn quan về được; linh hồn của người nhảy sông treo cổ là kéo đi ‘thay thế, hơn nữa có thể bọn họ đang trao đổi, nếu gọi hồn phách mới tới, linh hồn cũ không thể thay thế sẽ ảnh hưởng tới việc đầu thai của linh hồn cũ; ngoài ra, người chết vì bị sét đánh, là người mắc tội rất nặng, mà người chết cháy thường là cơ thể không còn nguyên, cũng không thể cản”

Lý Phong nói xong, rồi nhìn về phía tôi, sau đó nói: “Đều là nói linh tinh mà thôi.”

xuới ” Dân gian truyền miệng mà thôi: “Vậy sự thật là gì?”

“Diêm Vương không thể tới bắt hồn được, hồn phách cũng không thể bị thay thế, người bị sét đánh chết, cũng có người bình thường gặp xui xẻo, không phải là mắc tội nặng nề gì cả, người chết cháy sẽ trực tiếp đi-đầu thai, bọn họ không bắt được hồn ma.”

Đã rất lâu rồi, hiểu biết của chúng tôi, thực ra đều vô cùng khác với thế giới tâm linh thật sự.

Tôi lại hỏi anh ta: “Nếu làm trái ba quy tắc này thì sao?”

Lý Phong cau mày lại: “Theo lý mà nói thì không có ai sẽ làm trái ba quy tắc này, dù sao thì ba loại người chết kiểu này, linh hồn thực sự rất khó bắt, hơn nữa oan hồn lại nhiều, không cẩn thận thì sẽ chết người, thầy cản thi sẽ không mạo hiểm tính mạng để cản những thi thể này.

Kì lạ chính là ở đó, gần đây có hơn 10 linh hồn mất tích, đều là linh hồn thuộc ba loại này, thầy cản thi đang cản thi bây giờ, giống như có người đang ra lệnh vậy.”

“Có người rá lệnh?” Sẽ là ai, nhạt nhẽo như vậy, thu thập linh hồn?

Đợi đất Thu thập linh hồn….

“Lãnh Mạch!” Tôi đột nhiên nhớ tới người đeo mặt nạ ác ma kia: ‘Anh nói xem có khi nào…

“Cũng có thể.” Sắc mặt Lãnh Mạch nghiêm túc: “Tôi về Minh giới điều tra người kia rồi, không thu hoạch được gì cả, có điều thu thập linh hồn, rất có thể là gã”

Lý Phong không hề biết chúng tôi đang nói gì, cũng không hỏi, chúng tôi đi theo thầy cản thi một đường, bởi vì thầy cản thi đang điều khiển thi thể, động tác vô cùng chậm, chúng tôi đi có hơi gần, để tránh bị phát hiện, đầu không nói gì cả.

Nói thì cũng lạ thật, bụi cỏ trong nghĩa trang lại có thể thông ra ngoài, thông thẳng vào trong rừng cây, nhưng cụ thể là hướng nào thì tôi không rõ.


Chỉ biết là đi một đoạn đường rất là dài, chân tôi mỏi hết rồi, sắp không còn sức nữa, chỉ đành cầu cứu Lãnh Mạch, Lãnh Mạch nói tôi là đồ ngu ngốc giỏi tò mò, nhưng lại chẳng làm được gì, nói tôi ngu ngốc mấy lần, tôi không còn sức cãi nhau với anh ta nữa, xin anh ta cống tôi, anh ta đâu có cống đâu, trực tiếp kẹp lấy tôi dưới cánh tay luôn.

Tư thế này đúng là trông thôi rất giống đồ vật luôn, vô cùng vô cùng mất mặt!

Tôi kháng nghị với anh ta, anh ta trực tiếp bảo tôi lựa chọn, hoặc là tôi tự mình đi, hoặc là anh ta kẹp tôi đi, tôi lưỡng lự một chút….sau đó lựa chọn để anh ta kẹp tôi đi.

Lúc này tôi chỉ muốn biết rõ thầy cản thi rốt cuộc đi đâu, liêm sỉ gì đó, tạm thời vứt đi đã.

Đi được một lúc, thầy cản thi đột nhiên dừng lại, phía trước có sương mù, thầy cản thi nói với mấy người cùng đi mấy câu, mấy tên đồng bọn kia đi tới đằng sau thi thể, hợp thành một hàng, sau đó thầy cản thi lại tiếp tục gõ cồng chiêng, dẫn theo thi thể đi vào trong sương mù.

Lý Phong và Lãnh Mạch cũng đuổi theo, dừng ở bên ngoài sương mù, tôi lo lắng hỏi: “Sương mù dày như vậy, có phải là đằng sau có nơi gì đó không tầm thường không?”

“Chắc là quán trọ tử thi.” Lý Phong nói.

Lãnh Mạch gật đầu.

“Quán trọ tử thi là cái gì?” Nghe thật là khủng bố mà!

Ý Phong trả lời tôi: “Quán trọ tử thi chỉ cho tử thi và thầy cản thi ở, người bình thường không ở được, người sống ở trong đó sẽ bị hao tổn dương khí, cũng sẽ bị dính những thứ không sạch sẽ.”

“Không phải chứ? !” Tôi vội vàng giấy dụa: “Lãnh Mạch anh thả tôi xuống, tôi không đi vào đâu! Chúng ta có thể đợi ở bên ngoài mài! Đợi bọn họ đi ra khỏi quán trọ, chúng ta lại đi theo!”

“E là không được.’ Lý Phong lại nói: Quán trọ tử thi được xây trên con đường người chết, cửa chính và cửa sau chỉ có một lối, thông sang một nơi khác, nếu không đi qua quán trọ tử thi, thì không thể đuổi theo những người kia.”

“Đừng mài” Tôi sắp khóc luôn rồi: “Dù sao hai anh cũng đâu phải con người, chẳng sợ bị hao tổn dương khí rồi bị dính mấy thứ không sạch sẽ, còn tôi thì sao? Tôi làm thế nào bây.

giờ?”

Lãnh Mạch vô cùng lạnh lùng mà liếc tôi: “Với cái bản chất này của em, em còn sợ hao tổn dương khí?”

“Bản chất này của tôi làm sao!”


Lý Phong lặng lẽ nói: “Sinh vào vào giờ âm ngày âm tháng âm năm âm, cô gái à, cô còn âm hơn cả quán trọ tử thi nữa, quán trọ tử thi thấy cô còn phải sợ ba phần, sẽ không bị hao tổn dương thọ đâu.”

Má nó! Cái giờ sinh này là tại tôi hả? !

Lãnh Mạch cười một tiếng, lại nói: ‘Em dính mấy thứ không sạch sẽ cũng đủ nhiều rồi, em còn sợ dính thêm à?”

“…..’ Câu nào cũng có lí, không còn lời gì phản bác.

Sau đó Lãnh Mạch không quan tâm tôi nữa, trực tiếp kẹp lấy tôi cùng Lý Phong đi vào trong sương mù.

Sương mù dày đặc, căn bản không nhìn rõ được phía trước, đi lên trước mấy bước, trong sương mù thấp thoáng xuất hiện hình dáng của một nhà trọ kiểu cổ, đi gần thêm một chút, trên đỉnh nhà trọ có một tấm biển rất lớn, bên trên ghi là: Quán trọ tử thi.

Tôi có thể nhìn thấy bên ngoài quán trọ, mơ hồ có một luồng khí đen vây quanh, muốn tan cũng không tan được.

“Đó là quỷ khí.” Lãnh Mạch thấp giọng nói với tôi, không hề để Lý Phong ở đằng trước nghe thấy: “Nhớ lấy, ở trước mặt quỷ sai, không được nói đôi mắt của em có thể nhìn thấy ma.”

Đây là…có ý gì?

Không đợi tôi hỏi, Lãnh Mạch đã dẫn tôi đi vào quán trọ.