Chỉ trong một giây thời gian, suy nghĩ của Hắc Bát đã nhanh chóng đào lại cuộc sống hơn ba mươi năm qua của mình, sau đó lại suy nghĩ đến nguồn gốc của sự sống rồi đến vụ nổ vũ trụ, cuối cùng anh ta trầm giọng đáp lại : “Đi theo gia đã mười mấy năm, gia đúng thật đã đối xử với Hắc Bát không tệ.”
Liên Hi Hoàn lại hút thêm một điếu thuốc nữa, mùi khói tràn ngập trong xe.
Thời gian lại trôi qua thêm 10 phút nữa, toàn thân Hắc Bát xuất hiện mồ hôi, cuối cùng Liên Hi Hoàn cũng nặng nề thốt ra một câu : “Đứa con trong bụng Gà Con là của cậu đúng không?”
Hắc Bát chân động ngẩng đầu nhìn anh ︰ Nani (what)?
Toàn thân Liên Hi Hoàn đều bị bao phủ bởi sương khói cùng sự trầm lặng : “... Cậu đi theo tôi cũng đã mười mấy năm, nếu muốn thành gia lập nghiệp, tuy tôi cũng cực kỳ thích Gà Con, nhưng nếu hai người đã đi đến bước này, tôi cũng chỉ có thể nhịn đau bỏ đi thứ mình yêu thích...”
Lúc này ngay đến linh hồn Liên Hi Hoàn cũng tràn ngập sự bi thống.
Anh nên sớm đoán được, một năm qua Giang Mộng Nhàn và Hắc Bát sớm chiều ở chung, Hắc Bát lại đã đến tuổi lập gia đình, đôi bên lưỡng tình tương duyệt cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi, nhưng không nghĩ tới, anh vừa về đến nhà đã khiến cho Giang Mộng Nhàn phải sinh non rồi.
Nhân phẩm của Hắc Bát thì anh có thể tin được, anh ta đi theo anh đã mười mấy năm, chưa từng vượt quá khuôn phép, hiện giờ lại bước qua Lôi Trì một bước, điều này chứng mình hai người họ là chân ái.
Nghĩ tới mười mấy năm qua anh ta luôn đi theo anh, đầu đao ɭϊếʍ máu, mặc dù có rất nhiều phụ nữ nhưng chưa bao giờ lưu tình cho bất cứ người phụ nữ nào, lần này thế mà loại khiến cho Giang Mộng Nhàn mang thai, điều đó chứng minh anh ta thật sự muốn ở bên Giang Mộng Nhàn.
Đêm nay mới là đêm đầu tiên, Giang Mộng Nhàn đã bị anh khiến cho sinh non, xem ra mệnh của anh đúng là mệnh khắc vợ rồi, Giang Mộng Nhàn ở lại bên cạnh anh, sớm hay muộn cũng sẽ phải chết, không bằng tặng cho Hắc Bát luôn cho rồi.
Hắc Bát tựa như đã đoán được suy nghĩ của Liên Hi Hoàn, anh ta trợn mắt há hốc mồm, vội vàng há miệng muốn giải thích: “Boss, tôi bị oan...”
Liên Hi Hoàn : “Không cần phải nói nữa, ngày mai tôi sẽ ly hôn, nếu Gà Con giữ được đứa bé thì sinh, tôi sẽ cho cậu một khoản tiền, cậu dẫn cô ấy rời đến nơi nào đó sống cho tốt là được...”
Đúng lúc này, Hắc Thất vả Tiểu Xuân trở lại, còn dẫn luôn cả Giang Mộng Nhàn đang ʍôиɠ lung trông cứ như buồn ngủ lắm vậy.
Liên Hi Hoàn ngạc nhiên : “Nhanh thế sao?”
Không phải mới rồi còn có dấu hiệu sinh non, mặt cắt không còn giọt máu nào, vì chảy máu quá nhiều mà hôn mê sao? Sao mới có tý mà đã được xuất viện rồi ?
Tiểu Xuân mang theo vẻ mặt sống sót sau tai nạn cười hề hề nói: “Ông chủ, thì ra bà chủ vì bị kinh hách quá độ dẫn đến thời gian hành kinh bị loạn, dì cả liền đến trước ngày, uống nhiều nước ấm là khỏe re thôi à.”
Liên Hi Hoàn : “... Không phải vừa rồi còn hôn mê sao? “
Tiểu Xuân : “Bà chủ là vì quá buồn ngủ cho nên là ngủ thϊế͙p͙ thôi.”
Liên Hi Hoàn : “...”
Hắc Bát : “...”