Chồng À, Anh Thật Quái Gở

Chương 158: Giáo sư Tiếu mặt dày




Tời nhà thuốc, Tiếu Đồng dẫn Văn Mân đi đến bảng chỉ dẫn đặt bên trong nhà thuốc. Hai người nhanh chóng tìm được quầy hàng chuyên bán que thử thai.

Đường đường một người đàn ông cao lớn, đứng ở quầy chuyên bán que thử thai, cúi đầu chọn lựa từng cái, một bên chọn một bên đọc kỹ mục giới thiệu thành phần ghi trên bao bì đóng gói, thỉnh thoảng lại nhíu mày rồi lại khẽ gật đầu một cái.

Tiếu Đồng vốn có vẻ ngoài nổi bật, hơn nữa hành vi cử chỉ của anh lúc này thật khiến cho người ta phải chú ý. Chỉ một lát sau, Văn Mân đã cảm nhận được ánh mắt của tất cả mọi người trong nhà thuốc đều dừng lại trên người bọn họ.

Văn Mân đưa tay nhẹ nhàng kéo ống tay áo của Tiếu Đồng, lúc anh cúi xuống nhìn cô, dùng giọng nói rất nhỏ chỉ có hai người có thể nghe được thúc dục: “Anh chọn nhanh đi, đều là que thử thai cả, không phải đều giống nhau sao, về nhà rồi nhìn kỹ cũng không muộn, nhanh chóng mua xong rồi chạy lấy người thôi, mọi người ai cũng nhìn chúng ta kìa.”

Dù sao da mặt của Văn Mân so với Tiếu Đồng còn mỏng hơn một chút, bị người khác nhìn chằm chằm một lúc còn có thể chịu được chứ cứ bị nhìn mãi như vậy da mặt cũng nóng lên rồi.

“Tuy rằng nguyên lý sử dụng của que thử thai không có nhiều khác biệt, nhưng phải cẩn thận so sánh rồi đưa ra lựa chọn mới yên tâm. Em phải biết rằng, độ chính xác của que thử thai chỉ khoảng 85% - 95%, nếu không tốt chẳng phải sẽ làm hỏng chuyện lớn của chúng ta.”

“Chuyện này là do xác suất, chúng ta chỉ có thể trông cậy vào sự may mắn mà thôi, nếu lo lắng lỡ như không gặp may thì chúng ta mua nhiều một chút, như vậy là có thể kiểm tra được chính xác rồi.”

“Ừ ~~ là như vậy.” Tiếu Đồng một tay chống cằm suy ngẫm hồi lâu, giống như đang nghiễn ngẫm một vấn đề học thuật vô cùng nghiêm túc.

Lúc mang theo túi lớn túi nhỏ đầy đủ mấy chục loại que thử thai bước ra khỏi nhà thuốc, nhìn lên trời, cuối cùng Văn Mân cũng thở phào nhẹ nhõm, cái loại bị người khác nhìn chằm chằm thế này thật đúng là khiến cho người ta cảm thấy rất khó chịu.

Hai người lại lần nữa gọi một chiếc taxi ngồi lên trở về. Lúc này cảm giác khó chịu trong lòng Văn mân còn chưa biết mất hoàn toàn, trong khi Tiếu Đồng ngồi bên cạnh lại mở túi lần lượt lấy ra mấy que thử cẩn thận đánh giá.

Văn mân lập tức vươn tay cầm lấy que thử đang ở trong tay anh ấn bỏ lại vào trong túi, ngẩng đầu liếc mắt nhìn người tài xế đang chuyên chú lái xe trước mặt. Sau khi nhìn thấy người tài xế này không phát hiện động tĩnh phía sau mới quay lại trừng mắt nhìn Tiếu Đồng một cái.

“Về nhà rồi xem, đừng có lấy ra nữa.”

“Tại sao?”

“A…” Ngữ khí này đúng là hợp tình hợp lý khiến cho Văn Mân thoáng chốc sửng sốt, sau đó đưa tay đặt tại vòng eo anh hung hăng nhéo một cái, “Một người đàn ông, ở bên ngoài cầm thứ này xem xét cẩn thận như vậy, anh không thấy ngượng sao?”

“Vì sao anh phải ngượng, đây chính là một loại dụng cụ kiểm tra, anh chưa từng thấy nó trước đây, tò mò là chuyện rất bình thường. Hơn nữa, thứ này sẽ được dùng trên người em, còn có thể nói cho chúng ta biết có phải chúng ta thật sự có em bé rồi không, anh nghiên cứu nó cẩn thận một chút là chuyện cần thiết thôi.”

Văn Mân cực kỳ có cảm giác, người lái xe trước mặt sau khi nghe thấy những lời của Tiếu Đồng ý nhị nhìn họ vài lần qua kính chiếu hậu.

“Hừ ~~ anh im miệng, anh cố tình phải không, mặc kệ lý do gì, về nhà mới được xem, bây giờ thì an phận lại cho em.” Văn Mân biết nói mấy lời này chỉ là ngụy biện, nhưng cô chỉ có thể dùng hình thức ra lệnh như vậy, tuy rằng hơi cứng rắn một chút nhưng tuyệt đối đơn giản mà hiệu quả.

Quả nhiên, trong bụng Tiếu Đồng mặc dù không phục nhưng cũng chỉ có thể im lặng, ngập ngừng đưa tay trả lại mấy cái que thử vào trong túi lớn, ngaon ngoãn ngồi một bên, nhưng trong ánh mắt vẫn như cũ lóe ra một tia tò mò. Đối với thứ này anh thực sự cảm thấy hứng thú, lúc về nhà nhất định phải tra một ít tư liệu mới được.