Chọn Thiên Hạ, Chẳng Chọn Giai Nhân

Chương 38




- Thử một chút mới biết được! – Hắn cười, nhanh tay điểm huyệt ta.

Hắn điểm huyệt ta là bởi lẽ sợ ta giẫy dụa sẽ làm rách vết thương, hắn thực sự bỉ ổi…

- Thần Hi! – Ta nghiến răng nói – Ngươi có thể chạm vào bất cứ nữ nhân nào nhưng tuyệt đối không được chạm vào ta!

- Cơ Nhi, ta thích nàng nói câu “ ngươi có thể chạm vào ta nhưng tuyệt đối không được chạm vào bất cứ nữ nhân nào”! – Hắn khoái ý đáp lại.

Ta nhớ rồi, có lần hắn bảo ta hãy tin hắn và đừng tin bất cứ ai, ta lại nói với hắn rằng ta có thể tin bất cứ ai nhưng sẽ không tin hắn…

Hắn đột nhiên lại cúi xuống. Ta lập tức hét:

- Ngươi làm vậy để làm gì? Trêu chọc ta? Ta với ngươi không phải…

Môi hắn đã tùy ý chặn môi ta, lưỡi điêu luyện tách của ta hàm răng, sục sạo tìm kiếm. Ta biết hắn chính là một cao thủ tình ái, nhưng ta không muốn trở thành con mồi của hắn… Bàn tay cũng không khoan nhượng, hướng đến bên phải tuyết đồi vuốt ve, châm lên người ta một ngọn lửa xa lạ…

Ta không biết hắn đã hôn bao nhiêu người con gái để có thể thành thục né tránh việc ta muốn cắn, còn trả thù ta bằng cách dời môi xuống, cắn lên cổ trắng ngần, lưu lại một ấn kí…

Ta cũng không biết bàn tay kia đã chạm vào bao nhiêu người… Tuy là thân thể bị khiêu khích nhưng ta lại cảm thấy đang bị xúc phạm ghê gớm…

Ta không có ý muốn rơi nước mắt khuất nhục trước kẻ như hắn. Nếu như hôm nay hắn bất chấp việc ta bị thương để đoạt lấy thì ta cũng không thể chống cự, chỉ là ta căm ghét hắn đến cùng cực…

- Cơ Nhi, ta thích nàng! – Hắn bỗng ghé đến bên tai ta, thủ thỉ ấm áp.





Sau khi băng bó lại cẩn thận cho ta, hắn cũng mặc lại cho ta y phục rồi giải huyệt. Có vẻ hắn sẽ chấp nhận việc ta la lối, thậm chí cố vươn tay đánh đấm hắn…

Nhưng đổi lại là sự lãnh đạm của ta, ánh mắt ta hờ hững nhất, còn như không có nghe, không thèm để tâm đến mấy lời vừa rồi của hắn, bởi ta thực sự không có cảm giác chân thành hay rung động…

Dù sao hắn cũng còn liêm sỉ là chỉ đùa cợt đến mức đó.

- Nói cho ta biết, ai thực sự là kẻ bắn mũi tên! – Cuối cùng ta lạnh lùng lên tiếng, coi như chưa hề có gì xảy ra.

Ánh mắt hắn nhìn ta có chút thất vọng, song cũng cùng ta quay lại chuyện chính…

- Người đó cũng đã hành động rồi, nhị hoàng huynh của ta!