Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 898: Người mới định lực thấp, cầu nhẹ tay!




Trong phút chốc, nước mắt của Kỷ Ngữ Manh cứ như vỡ đê mà chảy xuống, không tiếng động nhưng đau thấu tim. Cảm giác cứ như niềm tủi thân ẩn giấu đã lâu đều theo nước mắt trôi hết ra ngoài...

Có một số thời điểm thì sợ nhất là có người quan tâm đến mình.

Mấy nữ nhân viên đứng xem xung quanh còn có người khóc theo, bởi vì Kỷ Ngữ Manh khóc thật quá đáng thương.

Mà Ninh Tịch chỉ nhẹ nhàng vuốt dọc sau lưng Kỷ Ngữ Manh, vừa giỡn vừa an ủi: "Được rồi, được rồi đừng khóc nữa, mặc dù cậu khóc lên vẫn rất đẹp nhưng tớ sẽ đau lòng..."

"Tốt lắm! Cắt!" Thẩm Miên vô cùng hài lòng mà hô một tiếng cắt.

Cảnh quay đầu tiên chỉ một lần đã qua, hơn nữa hai diễn viên còn thể hiện xuất sắc như thế này đúng là một điềm báo tốt.

Nhưng mà mặc dù Thẩm Miên đã hô cắt mà Kỷ Ngữ Manh vẫn không thể dừng lại, cô bé vẫn ngồi trong lòng Ninh Tịch khóc đến đứt ruột đứt gan...

Ninh Tịch tất nhiên cũng không thể đẩy người ta ra, chỉ có thể tiếp tục an ủi sờ đầu cô bé mà thôi.

Khóe miệng Thẩm Miên giật giật, ông lườm Ninh Tịch một cái: "Người mới định lực thấp, cô nhẹ tay chút đi!"

Ninh Tịch: "..." Sao lại thành lỗi của tôi rồi?

Diễn xuất của diễn viên thường được chia làm hai phái là "phái cảm giác" và "phái hành động". Thẩm Hạo Thần, Kỷ Ngữ Manh đều xuất thân từ những trường lớp chuyên nghiệp, đa số đều học theo phái dùng hành động để thể hiện tình cảm từ các thầy cô trong trường.

Mà phái cảm giác lại có yêu cầu về thiên phú khá cao, cũng chẳng thể thông qua việc học hành mà thành tài được. Trong mười triệu người thì may lắm mới có được một người như vậy.

Ninh Tịch là thuộc về vế sau, cô chính là điển hình của phái cảm giác. Lúc diễn có thể hoàn toàn biến mình thành một người khác, thậm chí là đến cảnh giới nhân vật nhập luôn vào người.

Nhưng mà những người có khả năng biến thái giống như Ninh Tịch là cực hiếm.

Còn những người mới này mặc dù tư chất có đủ nhưng kinh nghiệm lại thiếu. Nếu dựa vào đạo diễn chỉ bảo hướng dẫn thì lấy tiêu chuẩn của Thẩm Miên mà nói, bộ phim này ít nhất phải quay hết một hai năm mới xong. Tác phẩm đầu tiên làm nên tên tuổi của Thẩm Miên cũng phải quay gần hai năm mới xong.

Các tác phẩm điện ảnh ngày nay phần lớn chỉ quay trong vòng hai, ba tháng, thậm chí còn có bộ phim chỉ quay mấy ngày là đã có thể công chiếu. Như thế thì làm gì còn ai tốn nhiều thời gian quay một bộ phim cơ chứ.

Thẩm Miên cũng đã chuẩn bị tinh thần kháng chiến dài kỳ với bộ phim này rồi, hiện giờ nhìn lại... thời gian có lẽ có thẻ rút ngắn rất nhiều...

Có Ninh Tịch chẳng khác nào có một vũ khí ăn gian cực mạnh. Cô có thể khiến bạn diễn nhanh chóng vào nhập vai, diễn xuất đạt đến trình độ cao nhất của bản thân.

Vừa rồi biểu hiện của Kỷ Ngữ Manh cũng là do bị diễn xuất của Ninh Tịch kích thích mà ra, lấy trải nghiệm của chính bản thân mình phối hợp với tình cảnh của nhân vật, biểu hiện như vậy gần như đạt đến hiệu quả của của phái cảm giác.

Kỷ Ngữ Manh cũng không biết chuyện gì vừa xảy ra. Đang êm đang đẹp tự dưng mất khống chế, chờ đến lúc phản ứng lại thì thấy Ninh Tịch vẫn đang ôm lấy rồi dịu dàng an ủi mình. Nhìn Ninh Tịch chẳng có chút nào mất kiên nhẫn, bả vai của cô ấy cũng bị nước mắt của mình thấm ướt...

Lúc này Kỷ Ngữ Manh mới vội vàng nhảy lên, vẻ mặt xoắn xuýt: "Thật xin lỗi, thật xin lỗi..."

"Không có gì." Ninh Tịch tốt tính cười cười, còn sờ đầu cô một cái: "Vừa rồi cô diễn rất giỏi nha!"

Trong phút chốc, Kỷ Ngữ Manh được xoa đầu khích lệ mà mặt mũi đỏ bừng, nhiệt độ nóng đến nỗi có thể luộc chín cả một nồi trứng gà...

Mẹ ơi! Con muốn cong đến Đại Tây Dương rồi!"

Cách đó không xa, đôi mắt không chút gợn sóng của Kha Minh Vũ rõ ràng chuyển chuyển vài cái, Thẩm Hạo Thần thì cau mày như thể có điều suy nghĩ. Kỳ Phóng thì đầu đầu hắc tuyến, khóe miệng giật giật, hừ, vừa nãy là ai nói ngồi trên đùi con gái quá kinh khủng hả?

Ông đây thấy cô ngồi rất vui vẻ nha, vui đến độ không muốn xuống luôn. Còn cái vẻ mặt thiếu nữ hoài xuân kia là thế nào hả, cô cho rằng mấy anh chàng đẹp zai tụi này chết hết rồi đúng không...