Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 1860: Oan gia ngõ hẹp




Khu nghỉ dưỡng Thiên Tuyền này chính là một khu nghỉ dưỡng cao cấp, là nơi mà những người quyền thế tụ họp, hơn nữa không có thiệp mời thì không được vào.

Mấy năm trước khu này từng được tân trang lại nhưng nhìn chung vẫn giữ được vẻ cổ kính, cảnh đẹp cũng không hề bị phá hủy.

Lúc Mạnh Lâm Lang đi tới cửa thì chuông điện thoại đột nhiên reo lên.

Vừa nhìn tên người gọi tới, Mạnh Lâm Lang liền nói với Ninh Tịch: "Tiểu Tịch, mợ có cuộc điện thoại quan trọng, con chờ ở đây một lát nhé."

"Không có gì đâu, mợ cứ làm việc đi." Ninh Tịch rất hiểu chuyện đáp lại.

Thân phận của Mạnh Lâm Lang khá đặc biệt, những cuộc điện thoại quan trọng đa phần đều là cơ mật quốc gia cho nên cần cẩn thận một chút cũng khó tránh khỏi.

...

Chờ Mạnh Lâm Lang rời đi, Ninh Tịch liền đi dạo chung quanh ngắm phong cảnh.

Lúc này, ngoài cửa khu nghỉ dưỡng có hai nữ nhân viên lễ tân cao ráo, xinh đẹp đang thỉnh thoảng liếc mắt đánh giá Ninh Tịch.

"Cô gái kia đang làm gì vậy... Tôi thấy cô ta cứ vòng vo quanh chỗ này hơn nửa ngày rồi! Nhìn khí chất kia, tướng mạo kia chẳng lẽ là một khách quyền quý nào sao?" Một người lên tiếng.

"Không giống." Một nhân viên khác lắc đầu: "Gần đây khu nghỉ dưỡng chúng ta thiếu người làm công, vẫn đang đăng tuyển! Chắc là cô ta tới xin việc."

Những cô gái quyền quý hay tới Khu nghỉ dưỡng Thiên Tuyền này cô ta đều có ấn tượng, nhưng cô gái này lại hết sức lạ mặt, cô chưa từng gặp qua bao giờ.

Danh tiếng của nơi này khiến không ít các cô gái xinh đẹp, thậm chí là người có gia thế tốt cũng muốn luồn lách chui vào. Cứ nhìn những nhân viên như bọn họ xem, có ai là trình độ học vấn hay gia thế kém đâu? Mỗi chức vụ ở đây là đều là một bàn đạp tốt để tiến tới địa vị cao hơn.

"Quả thật không phải là khách ở đây, nhưng nhìn cũng có vài phần quen mặt. Hình như là một nghệ sĩ rất nổi tiếng không lâu trước đây...". Nữ nhân viên kia nhìn chằm chằm khuôn mặt mà chỉ cần nhìn từ xa cũng đủ khiến mọi người phụ nữ ghen tị rồi chần chừ nói.

"Hừ, coi như là đang nổi tiếng cũng không xứng với khu nghỉ dưỡng của chúng ta, huống hồ là một người hết thời!" Một người khác khinh thường nói.

Người như vậy bọn họ đã thấy rất nhiều cho nên cũng không để ý lắm.

Không lâu sau có một chiếc xe Maserati trắng chậm rãi đậu sát cửa.

Cửa xe mở ra, một người đàn bà mặc lễ phục màu xanh da trời, tay cầm túi xách Chanel bước xuống.

"Cô Ninh!"

Tuy cô gái này keo kính râm nhưng hai nhân viên kia vừa nhìn một cái đã nhận ra, sau đó lập tức chạy lên nghênh đón.

Ninh Tuyết Lạc đi vòng qua ghế phó lái rồi mở cửa xe, đỡ một người phụ nữ trung niên xuống.

"Kia là mẹ chồng của cô Ninh, Trịnh phu nhân..."

Nhìn thấy người phụ nữ trung niên kia, một nữ nhân viên nhẹ giọng nói, những nhân viên như bọn họ gần như là nắm rõ lí lịch của giới thượng lưu như lòng bàn tay.

"Làm phiền hai cô đợi lâu, đây là thư mời của tôi." Ninh Tuyết Lạc khách khí nói.

Mấy người hàn huyên một hồi rồi đang định đi vào bên trong...

Lúc này khóe mắt Trịnh Mẫn Quân đột nhiên hướng về một bóng người quen thuộc bên khe suối xa xa.

Người kia là...

Chân mày của Trịnh Mẫn Quân lập tức nhíu chặt, bà ta kéo ta Ninh Tuyết Lạc nói: "Tuyết Lạc, con mau nhìn xem, kia có phải là Ninh Tịch không?"

Cái gì? Ninh Tịch?

Nghe đến cái tên Ninh Tịch, Ninh Tuyết Lạc lập tức nhìn về phía khe suối một cái theo bản năng.

Sau đó con ngươi cô ta thắt chặt lại!

Thật sự là Ninh Tịch!

"Mẹ, là chị đó không sai đâu!" Ninh Tuyết Lạc nói, con ngươi cũng trở nên âm trầm.

Không ngờ lại gặp được con khốn này ở đây!

Cô ta tới đây làm gì?

Ninh Tuyết Lạc nghĩ nghĩ một chút thì lập tức hiểu ra, tám phần là đến nịnh hót móc nối quan hệ?

Chắc không phải bị thằng già nào đó lăn lộn cho không chịu nổi nữa, nên muốn tìm núi khác?

Trên mặt Ninh Tuyết Lạc thoáng qua một tia sung sướng, cô ta chỉnh lại vạt áo tinh xảo rồi nói với Trịnh Mẫn Quân: "Mẹ, chúng ta qua chào chị đi! Lâu lắm rồi không gặp chị, "vất vả" lắm mới có cơ hội gặp ở đây!"