Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 1842: Cái gì gọi là xuất sắc




Từ Thao đang định mở miệng nói chuyện thì Ninh Tịch đã cho anh một ánh mắt trấn an tỏ ý cô có chừng mực.

Từ Thao thấy vẻ mặt Ninh Tịch vẫn bình thường nên cũng chỉ có thể tạm thời nhịn xuống, nhưng mà sống lưng vẫn cứ banh chặt, tùy thời chuẩn bị cho bất cứ tình huống đột ngột phát sinh nào.

Cơ mà, cho dù anh ta đã rất cảnh giác cũng không thể ngờ đối phương lại vô liêm sỉ tới mức như vậy...

Nhân viên vừa rồi diễn cảnh đánh nhau với Hàn Tử Huyên cầm một thanh trường thương bước ra, sau đó gã thẳng tay ném mạnh thanh trường thương về hướng Ninh Tịch...

Lực ném kia rất lớn, người bình thường chắc chắn không thể tiếp nổi hơn nữa còn sẽ phải chật vật né tránh theo phản xạ tự nhiên.

Hiểu nhiên đấy chính là kết quả mà đối phương mong muốn, sợ rằng các tay nháy dưới kia đã âm thầm chuẩn bị để chụp ngay lại cảnh Ninh Tịch chật vật...

Ngay khi Từ Thao đang tức muốn hộc máu định xông lên ngăn cái trường thương đó lại thì liền thấy... Ninh Tịch còn không thèm chớp mắt mà chỉ hơi xoay người lại nghiêng thân mình về sau tránh một cái rồi vươn tay ra vững vàng bắt lấy thanh trường thương kia.

Qua màn hình lớn phía sau, những fan hâm mộ có thể thấy rõ cây trường thương kia lao đến với tốc độ cực kì nhanh, thậm chí là hình ảnh cây trường thương sau khi được Ninh Tịch cầm lấy rồi mà vẫn kịch liệt rung rung.

"WOA!!!"

Hiện trường vang lên từng trận thán phục, tiếng vỗ tay nổi lên như sấm.

Sắc mặt Trịnh An Như đen xì, chỉ là bắt một cây trường thương thôi mà, có cái quái gì lạ mà phải ngạc nhiên!

Nhân viên kia hơi nhíu mày, trong mắt gã thoáng qua vẻ ngoài ý muốn nhưng thấy được vẻ mặt không vui của Trịnh An Như thì lập tức nhấc cây trường thương trong tay mình lên lao về phía Ninh Tịch.

Lúc nãy khi người nhân viên này đánh nhau với Hàn Tử Huyên, Trịnh An Như cũng từng thổi phồng nói rằng gã ta là một cascader chuyên nghiệp vẫn luôn huấn luyện Hàn Tử Huyên suốt nửa năm nay, mà chính bản thân gã cũng là người có chút bản lĩnh.

Thấy đối phương hung hăng đánh tới nhưng Ninh Tịch vẫn đứng nguyên tại chỗ. Trường thương trong tay cô giống như có sinh mệnh mà quay một vòng trong lòng bàn tay của cô sau đó "ầm " một tiếng va chạm với trường thương của gã nhân viên kia. Nơi giao nhau tóe ra tia lửa, mãnh liệt bắn ra bốn phía.

Chỉ một chiêu này, tên cascader kia đã biết Ninh Tịch không hề giống Hàn Tử Huyên kia chỉ biết làm động tác sao cho đẹp mắt, chiêu thức của cô thật sự rất có lực, vì thế hắn không dám xem thường nữa...

Ban đầu, gã còn đang suy nghĩ xem làm thế nào để có thể khiến Ninh Tịch bị bêu xấu mà không bị phát hiện. Nhưng đến cuối cùng gã lại chẳng còn tâm tư suy nghĩ những cái trò mèo này nữa, bởi vì cái gã có thể làm chỉ là toàn lực ứng phó những chiêu thức ngày càng xảo quyệt của Ninh Tịch...

Đáng chết!

Người đàn bà này thế mà lại là một tay đánh trường thương điêu luyện. Lúc trước Quách Khải Thắng có nói tất cả những động tác võ thuật trong phim đều do Ninh Tịch tự mình diễn gã còn không tin, nhưng hiện giờ...

Những khán giả dưới sân khấu và cả MC đều không nhịn được mà thỉnh thoảng thốt lên kinh ngạc, từng người đều nín thở dõi mắt nhìn theo, hồi hộp đến độ không rời mắt được một giây nào. Bọn họ cảm thấy trước mắt bọn họ bây giờ không phải là một sân khấu rực rỡ mà là một chiến trường hỗn loạn, đây không phải diễn mà là một cuộc chiến sinh tử.

Cuối cùng...

"Keng" một tiếng, cây trường thương trong tay gã nhân viên kia bị Ninh Tịch đánh rơi xuống một cách chật vật.

Trong phút chốc tất cả các fan có mặt tại đây đều hét lên chói tai, tiếng huýt sáo vang lên ko ngừng.

"Ninh Tịch giỏi quá đi!"

"Thật lợi hại!"

"Thật quá đặc sắc! Tôi khẩn trương đến nỗi toát cả mồ hôi lạnh đây này!"

...

Nhìn phản ứng của các fan, Hàn Tử Huyên trong miệng thì nghiến chặt răng nhưng trên mặt vẫn phải duy trì nụ cười mỉm mà vỗ tay theo mọi người. Khuôn mặt Trịnh An Như núp trong bóng tối cũng vặn vẹo điên cuồng.