Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 1593: Tìm người mà tiểu bảo thích




"Biết hết rồi à?" Lục Đình Kiêu dịu dàng chỉnh sửa lại tóc cho cô.

Ninh Tịch gật đầu dò hỏi: "Thế nên... những chuyện đó đều là thật sao? Có phải... anh biết từ lâu rồi không?"

"Lúc trước mới chỉ là đoán thôi."

Giờ Ninh Tịch đang có cả một bụng câu hỏi, cô không nhịn được truy hỏi: "Thế rốt cuộc chuyện này là thế nào? Tên kia thật sự là... của anh à..."

Cô không nói ra được, đến giờ cô vẫn còn thấy rất mơ hồ!

Lục Đình Kiêu cũng không có gì phải giấu cả, anh từ từ giải thích với cô: "Bề ngoài thì ba chỉ nói là năm đó nhất thời hồ đồ mà phạm sai lầm."

Ninh Tịch nhíu mày, vậy có nghĩa là vẫn còn nội tình trong đó sao?

Tuy cô ở bên Vân Thâm cả một thời gian dài, nhưng lại chẳng biết gì cả, thậm chí ngay đến mối quan hệ giữa anh ta và Lục Đình Kiêu cô cũng là người biết cuối cùng...

"Em không biết gì về chuyện này, trước giờ anh ta chưa từng để lộ chuyện gì có liên quan cả." Ninh Tịch nói.

Lục Đình Kiêu hôn lên tay cô: "Em không phải làm gì cả, cũng không phải thấy khó xử, anh nói rồi, đây là chuyện giữa anh và anh ta."

Ninh Tịch cau mày.

Chẳng trách khi ấy Lục Đình Kiêu lại nói đây là ân oán riêng...

Mối thù này, đúng là quá lớn...

Ninh Tịch nhìn người đàn ông trước mắt, người đàn ông này bất luận là vào lúc nào, điều mà anh để ý tới nhất cũng là không muốn để cô chịu bất cứ liên lụy hay khó xử nào.

"Sao thế?" Thấy cô nhìn mình, Lục Đình Kiêu hỏi.

Ninh Tịch khẽ ngẩng lên, nhìn vào ánh mắt tràn ngập ánh sao của anh: "Lục Đình Kiêu... Bất kể Lục gia là của ai... hay ai là ai của ai... em cũng sẽ là của anh..."

Đồng tử anh lập tức siết lại rồi y như một mặt hồ sâu mà run lên mãnh liệt, một lúc lâu sau mới hóa thành hồ sen bình lặng, anh khẽ thở dài, ôm lấy gáy cô hôn xuống...

...

Sau cuộc họp gia tộc, sóng ngầm trong Lục thị trỗi dậy mạnh mẽ, ngay cả Đế Đô cũng nổi gió, mây vần.

Dù có phong tỏa tin tức thế nào thì chuyện lớn như vậy cũng không thể giấu mãi được. Trong giới, chỉ cần những người nhanh nhạy tin tức một chút đều biết, e rằng... Lục gia sắp thay người đứng đầu rồi...

Em trai thứ tư của chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Lục thị - Lục Sùng Minh vốn ở tại quản lý công ty ở chi nhánh nước ngoài, nhưng gần đây lại trở thành quản lí cấp cao của Ức Lam, chuyện tình lớn như vậy, mọi người có muốn bỏ qua cũng không được!

Bên phía Ức Lam rõ ràng đã chuẩn bị đánh một cuộc chiến nhằm tranh quyền thừa kế, Lục Sùng Minh chỉ là bước đầu mà thôi.

Mấy năm nay, tập đoàn Lục thị dưới sự chỉ đạo của Lục Đình Kiêu mà vững chãi y như một cái thùng sắt, muốn đánh chiếm tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng gì. Ngoài Lục Sùng Minh ra, trước mắt bên Ức Lam cũng chỉ thu về được một ít cổ phần phân tán, nhưng tài lực của Ức Lam quả là kinh người, cứ tiếp tục để như vậy, không ai biết được tương lai sẽ thế nào.

Tại lão trạch của Lục gia.

Trong mấy ngày ngắn ngủi, tóc Lục Sùng Sơn đã bạc đi không ít.

"Như Ý, chuyện tôi bảo bà chuẩn bị, bà đã sắp xếp ổn thỏa hết chưa?"

Nhan Như Ý có hơi do dự: "Chúng ta giấu Đình Kiêu làm như vậy có tốt không? Hay cứ bàn qua với nó đã?"

"Không cần đâu, bà còn không hiểu tính nó sao? Có nói cũng chỉ tốn nước bọt thôi! Quan trọng nhất là giờ chúng ta đã không còn thời gian nữa rồi, buộc phải chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ! Nó đã ngồi vị trí này thì nó cần phải chấp nhận những chuyện thế này!"

Nhan Như Ý nghe vậy lại thấy xót thương cho con trai, dù có khó chịu nhưng bà cũng không thể phản bác lại được.

"Đi thôi, bảo người đón Tiểu Bảo về trước đã, tôi sẽ nói chuyện với Tiểu Bảo, chuyện này... chúng ta vẫn phải nghĩ tới ý kiến của Tiểu Bảo... Nói chung là phải tìm một người mà Tiểu Bảo có thể chấp nhận được..."

Nghe thấy vậy, sắc mặt Nhan Như Ý mới dịu xuống được đôi chút: "Để tôi cho người đi đón nó."