Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 1078: Cũng là một nhân tài




"Tuyệt đối không thể để Tắc Linh tiếp tục phát triển, bất kể là dùng cách gì!"

"Vâng thưa bà chủ! Cô cũng nhìn thấy rồi đấy! Bọn họ chỉ là lính mới làm sao đấu lại được chúng ta!" Người đàn ông kia tỏ vẻ đã nắm chắc.

Nghe vậy vẻ mặt Ninh Tuyết Lạc mới hơi hòa hoãn lại.

Người này chính là giám đốc thị trường trước đây của SF, nổi danh trong nghề là nắm chắc mọi chuyện trong tay. Ông ta đã từng giúp SF triệt hạ vô số đối thủ, Ninh Tuyết Lạc đã tốn không ít tiền để chèo kéo người này về cũng chẳng phải để trưng cho đẹp...

Còn phía cô ta, còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, bởi vì gần đây đã xác định được Ninh lão gia tử thật sự muốn lập di chúc!

...

Trong mấy ngày ngắn ngủi, tiếng đồn em họ của Lục Đình Kiêu là đại lý của Tắc Linh đã truyền khắp giới.

Người tới ủng hộ không ít, cộng thêm vị trí của cửa hàng quá tốt nên chỉ trong mấy ngày đầu doanh thu của cửa hàng khu thành tây đã vượt lên dẫn đầu.

Ninh Tịch thấy Lục Hân Nghiên làm được ra ngô ra khoai cũng tạm thời yên tâm.

Nhưng mà ngày vui vốn chẳng dài...

Trong Studio Tắc Linh.

Ninh Tịch xem bản báo cáo doanh thu của Lục Hân Nghiên thời gian gần đây xong thì nằm sải lải như chó chết cạnh bàn làm việc của Kiều Vi Lan: "Tôi sai rồi... tôi sai thật rồi..."

Cửa hàng của Lục Hân Nghiên trừ lúc mới khai trương đạt mức doanh thu tăng vọt ra thì quãng thời gian tiếp theo thực sự xuống dốc không phanh, thâm hụt cực kỳ nghiêm trọng.

"Nói thật... dưới cái tình huống thiên thời địa lợi nhân hòa như thế mà... cô ta có thể lỗ được đến mức này... cũng thật là một nhân tài! Rốt cuộc là cô ta làm kiểu gì vậy?" Ninh Tịch rên rỉ nói.

Thật ra thì tình trạng thế này Kiều Vi Lan cũng có có dự liệu trước.

Bản dự án ban đầu của Lục Hân Nghiên do chính tay cô kiểm tra, về phương án thì đúng là không có vấn đề gì nhưng Lục Hân Nghiên là chủ thì cô ta có quyền lực cực lớn. Nếu như không dựa theo chính xác những gì mà cô ta viết trong bản kế hoạch thì kế hoạch có hoàn mỹ thế nào thì cũng chỉ là một đám giấy lộn.

Lục Hân Nghiên làm ăn lỗ đến mức này vẫn không nói với Ninh Tịch mà còn cố cắn răng duy trì, nhưng mà số liệu thì không thể làm giả được. Người như Kiều Vi Lan chỉ cần liếc mắt một cái là nhìn ra vấn đề ở chỗ nào.

Cho nên sau khi phát hiện ra cô mới gọi Ninh Tịch đến để bàn bạc.

"Trước kia tôi cũng từng khảo sát qua, dựa theo cách làm của vị đại tiểu thư kia thì có bao nhiêu tiền cũng không đủ cho cô ta đổ vào đâu, bởi vì cô ta hoàn toàn không có tí tẹo khái niệm kinh doanh nào cả." Kiều Vi Lan nhàn nhạt nói: "Không phân biệt nguồn hàng tốt hay xấu thì chưa nói, chủ yếu là cô ta quá vội vàng muốn tạo thành tích cho nên hầu như mỗi tháng đều có chương trình giảm giá, dù làm như vậy không tệ cũng hấp dẫn không ít khách hàng cơ mà chỉ được nhất thời mà thôi! Nhãn hiệu cao cấp được bán với mức giá của nhãn hiệu giá rẻ thì sau khi chương trình giảm giá kết thúc liệu còn bán được đồ với giá cả của nhãn hiệu cao cấp sao?"

Ninh Tịch vỗ trán một cái, nói vị đại tiểu thư kia ngu ngốc ai không tin chứ cô tin chắc rồi.

Đối với mức thâm hụt của Lục Hân Nghiên không phải Ninh Tịch chưa từng cân nhắc qua, nhưng lại không ngờ sẽ nghiêm trọng tới mức như vậy.

"Cứ tiếp tục kéo dài có lẽ sẽ gây ảnh hưởng với Tắc Linh, thậm chí là mức tiêu thụ của mấy chi nhánh khác." Kiều Vi Lan trầm ngâm nói.

Ninh Tịch nhéo mi tâm: "Giám đốc Kiều, cô cứ lo chuyện phát triển bên tỉnh H đi, phía Lục Hân Nghiên thì để tôi đích thân nói với cô ta!"

Kiều Vi Lan nghe vậy thì gật đầu tỏ vẻ đã biết.

Đối với chuyện Lục Hân Nghiên thì cái mà Kiều Vi Lan sợ nhất không phải là cô ta mắc sai lầm, mà là mắc sai lầm nhưng chết cũng không chịu hối cải. Lần trước nghe nói chuyện thì dường như Ninh Tịch khá thân quen với cô ta, nếu có thể khuyên nhủ được thì tốt.