Tần Tấn Dương xoay
người, nét mặt biểu lộ nụ cười mê người. Đưa tay vuốt ve gò má của người phụ nữ, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên môi của cô ta
Nụ hôn này rất
cạn, rất cạn, cùng sự dịu dàng thường ngày không giống. Đôi tay của anh
chuyển từ eo qua cổ. Người phụ nữ bất mãn nâng chân, chu đôi môi mềm
mại"Tấn Dương, anh sao vậy....anh không muốn em sao?"
Người phụ
nữ diễm lệ ở trứoc mắt trên người chỉ có một cái khăn tắm.Da thịt trong
suốt, hai cánh môi đỏ thắm. Mái tóc buông thả đến vai, không bởi vì hôn
mà có vẻ xộc xệch, khuôn mặt tinh tế, lộ ra vẻ thuần phục tuyệt đối.
Tần Tấn Dương khom người, ngửi thấy mùi vị nước hoa nồng đậm tràn ngập trên người cô ta.
TRong đầu nháy mắt hiện ra vẻ mặt tươi cười rực rỡ khác, trong mũi có thể
ngửi thấy được mùi hương thanh nhã tự nhiên từ tóc, còn có đôi môi đó,
mềm mại còn mang chút men say của rượu.....
''Nghi Tĩnh để tôi đưa em về'' Tần Tấn Dương đưa tay vỗ nhè nhẹ lên khuôn mặt của cô ta.
Đường NGhi Tĩnh nghe được câu này, trừng lớn đôi mắt đẹp, cảm thấy vạn phần
giật mình. Công ti phái cô đi Pháp công tác một tuần. Trong một tuần lễ
này anh cũng không qua lại với cô. Chẳng lẽ anh giống như lời bên ngoài
đồn đại, ai cũng dịu dàng đa tình chứ không chung tình?
''Tần Tấn Dương.......em vẫn chưa muốn về.......em....''Nói xong khóe môi nâng
lên đường cong động lòng người, đưa tay khẽ khàng nhẹ gạt, khăn tắm trên người rơi xuống.
Tròng mắt của Tần Tấn Dương bởi vì đồng thể hấp dẫn này mà trở nên nóng bỏng nhưng sau một giây liền tiêu tan.
Gương mặt tuấn tú dịu dàng trước sau như một thế nhưng lúc này mang theo một chút lạnh lùng.
Cởi ra âu phục khoác lên trên người cô ta'' Bảo bối mặc đồ của em vào đi,
mặc dù chưa tới mùa thu nhưng rất dễ bị cảm lạnh. Biết không?''